strong zhì tài gōng xié hàn tuì bīng strong
置太公挟汉退兵
què shuō bà wáng tóng zhū jiàng huí dào chǔ yíng zhōng jūn zuò dìng, chá jì sǔn zhé rén mǎ sān wàn yǒu líng, zhōu yīn huán chǔ jì bù yú zǐ qī jù zhòng shāng, zhàng hòu tiáo lǐ, zhū jiàng zàn xiū xī shù rì chū dí. chuán lìng bì, bù jué guò le èr rì, yǒu xì zuò xiǎo xiào dǎ tàn hàn yíng xiāo xī, huí bào yuē:" hán xìn zhěng diǎn rén mǎ, yī èr rì yòu lái yǔ chǔ jiāo bīng, gè chù zhū hóu jūn mǎ lù xù ér lái, xiàn hàn bīng gòng yǒu wǔ shí yú wàn, xiāo hé zhuǎn yùn liáng chǔ, jī jù xíng yáng, zì chéng gāo xiāng lián wǔ bǎi lǐ, jù shì hàn bīng." bà wáng wén shuō, zhào zhōng lí mèi xiàng bó děng shāng yì yuē:" hàn bīng shì zhòng, yòu jiān hán xìn shàn néng yòng bīng, wǒ bīng zài cǐ, bù kě jiǔ dài, kuàng yòu jué liáng, shì nán yǔ zhēng fēng, ěr děng yǒu hé cháng cè?" zhōng lí mèi yuē:" tài gōng jiàn zài chǔ yíng, míng rì bì xià chū shī, zhì tài gōng yú zǔ shàng, shǐ hàn wáng jiàn fù zǐ zhī qíng, zì rán shāng gǎn, zhe tā tuì bīng, miǎn tài gōng yī sǐ rú bù tuì bīng, jué jiāng tài gōng rù pēng, hàn wáng jiàn shí, bì rán āi qiú qǐng miǎn, huò yǒu bié yì, cǐ wèi cháng cè. ruò shì yǒng yǔ zhàn, kǒng fù dǎo guǎng wǔ zhī kùn. yuàn bì xià cái zhī!" bà wáng yuē:" pēng tài gōng yì bù nán, dàn kǒng rén chǐ xiào," mèi yuē:" yù wèi tuì bīng zhī móu, hé xī rén chǐ xiào?" xiāng yǔ yì dìng.
却说霸王同诸将回到楚营中军坐定,查计损折人马三万有零,周殷、桓楚、季布、虞子期俱中伤,帐后调理,诸将暂休息数日出敌。传令毕,不觉过了二日,有细作小校打探汉营消息,回报曰:“韩信整点人马,一二日又来与楚交兵,各处诸侯军马陆续而来,现汉兵共有五十余万,萧何转运粮储,积聚荥阳,自成皋相连五百里,俱是汉兵。”霸王闻说,召钟离昧、项伯等商议曰:“汉兵势重,又兼韩信善能用兵,我兵在此,不可久待,况又绝粮,似难与争锋,尔等有何长策?”钟离昧曰:“太公见在楚营,明日陛下出师,置太公于俎上,使汉王见父子之情,自然伤感,着他退兵,免太公一死;如不退兵,决将太公入烹,汉王见时,必然哀求请免,或有别议,此为长策。若恃勇与战,恐复蹈广武之困。愿陛下裁之!”霸王曰:“烹太公亦不难,但恐人耻笑,”昧曰:“欲为退兵之谋,何惜人耻笑?”相与议定。
cì rì bà wáng zhěng lǜ rén mǎ, jiāng tài gōng bǎng fù zài mǎ shàng, shā bēn hàn yíng lái. zǎo yǒu rén lái bào:" bà wáng jiāng tài gōng bǎng fù zài mǎ shàng, bù zhī hé wèi." hàn wáng wén zhī, fàng shēng dà kū yuē:" wǒ shēng bù néng yǐ fèng yǎng fù mǔ, yīn wèi zhēng tiān xià, fǎn zhì wǒ fù rú cǐ shòu kǔ, bù ruò jí zǎo jiàng chǔ, yǐ jiù wǒ tài gōng hái guó." zhāng liáng chén píng jí zhǐ zhī yuē:" dà tiān hé zhí yī rú cǐ yé? cǐ shì bà wáng yīn jiàn hàn bīng wéi kùn shén jí, gù jiāng tài gōng lái, yù bì xià tuì bīng. kuàng jīn dà shì yǐ dìng, qǐ kě jù rán guī xiáng hū? dài wáng bù kě xīn jí, xū yǐ zhì shèng zhī." hàn wáng yuē:" wén tài gōng kǔn fù zài mǎ shàng, bù jué cǐ xīn shí fēn āi tòng, zòng tiān xià de yǔ bù dé, yì hé yào jǐn? jiù wǒ tài gōng, shí dì yī jiàn dà shì!" liáng píng yuē:" bà wáng dào zhèn qián, dìng jiāng tài gōng zhì yú yóu huò zhī shàng, yào bī dài wáng tuì bīng, dài wáng rú cǐ rú cǐ, guǎn jiào xiàng wáng bù gǎn pēng tài gōng yě." yán wèi bà, rén bào xiàng wáng dào zhèn qián, yào qǐng dài wáng dá huà.
次日霸王整率人马,将太公绑缚在马上,杀奔汉营来。早有人来报:“霸王将太公绑缚在马上,不知何谓。”汉王闻之,放声大哭曰:“我生不能以奉养父母,因为争天下,反致我父如此受苦,不若急早降楚,以救我太公还国。”张良、陈平急止之曰:”大天何执一如此耶?此是霸王因见汉兵围困甚急,故将太公来,欲陛下退兵。况今大事已定,岂可遽然归降乎?大王不可心急,须以智胜之。”汉王曰:“闻太公捆缚在马上,不觉此心十分哀痛,纵天下得与不得,亦何要紧?救我太公,实第一件大事!”良、平曰:”霸王到阵前,定将太公置于油镬之上,要逼大王退兵,大王如此如此,管教项王不敢烹太公也。”言未罢,人报项王到阵前,要请大王答话。
hán xìn wén xiàng wáng lái, yù bèi yú píng chuān zhī shàng, pái xià zhèn shì, zhōu wéi liè xià zhàn chē, liǎng biān qí zhì yán zhěng, jìng jìng sù sù, yā què bù wén, diāo dǒu bù míng, shèn shì wēi wǔ. chǔ bīng jiàn le, xiān zì jù qiè. bà wáng suì lēi zhù bīng bù dòng. hàn wáng dào zhèn qián dà hū yuē:" bà wáng bīng qióng shì kùn, jí zǎo guī xiáng, shù dé liè tǔ, shì wèi chǔ wáng, miǎn jīn mù xià shòu lù." bà wáng dà nù, chì zhī yuē:" liú bāng pǐ fū, nǎi gǎn chū dà yán, yǐ rǔ wǒ yé?" jí jǔ qiāng zhí qǔ hàn wáng, hàn wáng bèi hòu fán kuài guàn yīng zhōu bó wáng líng sì jiāng tū chū, lán zhù bà wáng. bà wáng lì dí sì jiāng, zhèng zài hān zhàn zhī jì, hū hàn zhèn shàng yī shēng pào shēng, zhōng jūn huáng qí dàng dòng, zhī jiàn sì miàn bā fāng hé wéi shàng lái, bǎ bà wáng wéi guǒ zài zhèn zhōng, sì jiāng gè xiàng fāng wèi. bà wáng zuǒ chōng yòu tū, bù néng dé chū. zhòng jūn shì suí zhe bà wáng, yì wú zǒu lù. bà wáng dìng jīng kàn nà zhèn shí, sì wàng rú lián chéng zhī zhuàng, bù fēn dōng xī, nán biàn chū rù, chóu yún mò mò, cǎn wù méng méng, xún sī:" yòu zhōng hán xìn zhī jì! wú wén zhàn ér wù rù qí zhèn zhě, yǐ wài yìng pò zhī. bù rán, yī shí wàng dòng, biàn zāo qín yǐ! wú yíng zhōng jiàng shì, bì yǒu zhī cǐ zhèn shì zhě, dài wài biān dǎ rù, què chéng jī shā chū, shù tuō cǐ zhèn yě." zhèng sī lǜ jiān, zhī jiàn jì bù zhōu lán zhōu yīn zhōng gāo mèi cóng zhèn dōng mén dǎ rù, bà wáng jí chéng shì jiē yìng, jūn chén wǔ rén, fèn lì yǒng yuè, dàng kāi yī tiáo xuè lù, chōng dào hàn bīng, yī yōng ér chū. hán xìn yì bù gǎn zhuī gǎn.
韩信闻项王来,预备于平川之上,排下阵势,周围列下战车,两边旗帜严整,静静肃肃,鸦雀不闻,刁斗不鸣,甚是威武。楚兵见了,先自惧怯。霸王遂勒住兵不动。汉王到阵前大呼曰:“霸王兵穷势困,急早归降,庶得裂土,世为楚王,免今目下受戮。”霸王大怒,叱之曰:“刘邦匹夫,乃敢出大言,以辱我耶?”急举枪直取汉王,汉王背后樊哙、灌婴、周勃、王陵四将突出,拦住霸王。霸王力敌四将,正在酣战之际,忽汉阵上一声炮声,中军黄旗荡动,只见四面八方合围上来,把霸王围裹在阵中,四将各向方位。霸王左冲右突,不能得出。众军士随着霸王,亦无走路。霸王定睛看那阵时,四望如连城之状,不分东西,难辨出入,愁云漠漠,惨雾朦朦,寻思:“又中韩信之计!吾闻战而误入其阵者,以外应破之。不然,一时妄动,便遭擒矣!吾营中将士,必有知此阵势者,待外边打入,却乘机杀出,庶脱此阵也。”正思虑间,只见季布、周兰、周殷、钟高昧从阵东门打入,霸王即乘势接应,君臣五人,奋力踊跃,荡开一条血路,冲倒汉兵,一拥而出。韩信亦不敢追赶。
bà wáng huí dào chǔ yíng, zhào zhū jiàng wèn yuē:" hé rén zhī cǐ zhèn fǎ?" zhōu lán jìn qián zòu yuē:" hán xìn cǐ zhèn, nǎi tài yǐ zhèn yě. yǒu shēng mén, yǒu sǐ mén, yǒu yīn zhèn, yǒu yáng zhèn, suī yǒu xiàng bèi, ér sì miàn hé yī, ruò bā guà zhèn, shí wèi bā guà yě. rú zǒu shēng mén ér rù yáng zhèn, bì děi huó lù ruò bù zhī wàng rù, bì zāo qín huò. chén shǎo cóng lóng shān lǐ shǎo xiān xué dào, cháng wén tài yǐ zhèn zhī shuō, chén yǐ cǐ lǐng zhū jiàng, cóng shēng mén ér rù, cè yìng bì xià, suì chū cǐ zhèn." bà wáng wén shuō dà xǐ. yú shì zhōng lí mèi yuē:" bì xià qiě jiāng tài gōng huí yíng, jīn rì bù bì yǔ hàn jiāo bīng, róng yī rì què jiāng tài gōng zhì chē qián hào lìng, dài jiāng bīng tuì hòu, bì xià huí péng chéng zhāo jí bīng mǎ, xiū yǎng shì zú, zài zuò liáng tú." bà wáng suì huí yíng.
霸王回到楚营,召诸将问曰:“何人知此阵法?”周兰近前奏曰:“韩信此阵,乃太乙阵也。有生门,有死门,有阴阵,有阳阵,虽有向背,而四面合一,若八卦阵,实为八卦也。如走生门而入阳阵,必得活路;若不知妄入,必遭擒获。臣少从龙山李少仙学道,尝闻太乙阵之说,臣以此领诸将,从生门而入,策应陛下,遂出此阵。”霸王闻说大喜。于是钟离昧曰:“陛下且将太公回营,今日不必与汉交兵,容一日却将太公置车前号令,待将兵退后,陛下回彭城招集兵马,休养士卒,再作良图。”霸王遂回营。
què shuō zhāng liáng chén píng shāng yì jiù tài gōng zhī cè, suì yú chǔ jiàng cù zhòng, xuǎn yī líng lì xiǎo xiào, rù zhàng zhōng yǐ yán fǔ zhī yuē:" wǒ kàn rǔ xiàng mào, jiāng lái yì yǒu gōng míng, dàn rǔ zá yú zhòng jūn zú zhī zhōng, hé rì dé xiǎn? wǒ jīn chà rǔ gàn yī yào jǐn dà shì, ruò chéng cǐ gōng, dìng zài fēng shǎng zhī guì." xiǎo xiào yuē:" jūn shī yǒu hé fēn fù?" liáng yuē:" yǒu shū yī fēng, chà nǐ zuò xì zuò, wǎng chǔ yíng shāo yǔ dà sī mǎ xiàng bó, yīn nǐ shì chǔ jūn dìng yǒu xiāng shí qīn gù, nǐ kě chéng kōng biàn jiāng cǐ shū mì mì dì yǔ xiàng bó, jiù shuō shì wǒ shāo yǔ tā de. tā yǒu shèn huà yǔ, nǐ kě lái huí wǒ de huà, xū yào xiǎo xīn zǐ xì." xiǎo xiào yuē:" cǐ shì shén yì, jūn shī kuài xiě shū lái, wǒ jiù wǎng chǔ yíng, jiàn xiàng lǎo dài wáng, guǎn jiào xià shū dé xìn huí huà." liáng dà xǐ, shǎng láo xiǎo xiào, jiāng shū lǐ jiù tiē ròu cáng dìng. xiǎo xiào réng qián chǔ jūn dǎ fèn, qián lái chǔ yíng. yǒu xún shào jūn shì kàn jiàn xiǎo xiào, yuán shì chǔ jūn, wèn:" nǐ rú hé dé huí?" xiǎo xiào yuē:" wǒ qián rì zhèn qián bèi hàn bīng huó zhuō qù, wǒ zàn shí guī xiáng, wǒ fù mǔ qī zǐ jiē zài péng chéng, rú hé jiàng hàn? yīn cǐ táo huí. míng rì fán nǐ zhòng wèi, yǐn wǒ jiàn xiàng bó jiāng jūn, bào xìng míng rù duì wǔ."
却说张良、陈平商议救太公之策,遂于楚降卒中,选一伶俐小校,入帐中以言抚之曰:“我看汝相貌,将来亦有功名,但汝杂于众军卒之中,何日得显?我今差汝干一要紧大事,若成此功,定在封赏之贵。”小校曰:“军师有何吩咐?”良曰:“有书一封,差你做细作,往楚营捎与大司马项伯,因你是楚军;定有相识亲故,你可乘空便将此书密密递与项伯,就说是我捎与他的。他有甚话语,你可来回我的话,须要小心仔细。”小校曰:“此事甚易,军师快写书来,我就往楚营,见项老大王,管教下书得信回话。”良大喜,赏劳小校,将书礼就贴肉藏定。小校仍前楚军打份,前来楚营。有巡哨军士看见小校,原是楚军,问:“你如何得回?”小校曰:“我前日阵前被汉兵活捉去,我暂时归降,我父母妻子皆在彭城,如何降汉?因此逃回。明日烦你众位,引我见项伯将军,报姓名入队伍。”
cǐ rì xiàng bó zhèng diǎn kàn sān jūn bì, xún shào jūn yǐn xiǎo xiào jiàn xiàng bó yuē:" zhè gè jūn shì, qián rì bèi hàn bīng lǔ qù, jīn rì táo huí, wǒ děng bù gǎn yǐn cáng, yǐn lái jiàn lǎo dài wáng, tā réng yào rù duì wǔ, wǒ děng bù gǎn shàn zhuān, qǐng zì zūn cái." xiàng bó zhào xiǎo xiào jìn qián wèn yuē:" rǔ zài hàn yíng, céng jiàn zhāng liáng fǒu?" xiǎo xiào yuē:" wǒ jiù yī xiàng fú shì zhāng jūn shī, shí cháng shuō lǎo dài wáng míng xìng, shèn shì kàn gù wǒ. zhǐ yīn wǒ fù mǔ qī zǐ zài péng chéng, zhōng rì sī xiǎng, yǐ cǐ táo huí." xiàng bó yuē:" zhāng liáng rú hé shí cháng shuō wǒ?" xiǎo xiào jiàn xiàng bó wèn de jǐn, huí gù zuǒ yòu wú rén, jìn qián què xiàng shēn biān qǔ chū shū lái, mì mì dì yǔ xiàng bó yuē:" wǒ lín lái shí, zhāng jūn shī fēn fù, jiāng cǐ shū chéng shàng lǎo dài wáng." xiàng bó jiē shū, chāi kāi guān kàn, shū yuē:
此日项伯正点看三军毕,巡哨军引小校见项伯曰:“这个军士,前日被汉兵虏去,今日逃回,我等不敢隐藏,引来见老大王,他仍要入队伍,我等不敢擅专,请自尊裁。”项伯召小校近前问曰:“汝在汉营,曾见张良否?”小校曰:“我就一向伏侍张军师,时常说老大王名姓,甚是看顾我。只因我父母妻子在彭城,终日思想,以此逃回。”项伯曰:“张良如何时常说我?”小校见项伯问的紧,回顾左右无人,近前却向身边取出书来,密密递与项伯曰:“我临来时,张军师吩咐,将此书呈上老大王。”项伯接书,拆开观看,书曰:
jiù jiāo gù yǒu zhāng liáng shū fèng dà sī mǎ xiàng lǎo jiàng jūn huī xià: xī chéng guǎn gǔ zhī xīn, hòu tuō yún shuǐ zhī yóu, zì yì fù guì wú xīn, gōng míng jué niàn qǐ liào zhì yǒu jǔ yǔ, bù suí suǒ yuàn, jī mí yú cǐ, bù guò gǒu yán suì yuè, fēi yǒu tā wàng yě. dàn hàn wáng rén hòu zhǎng zhě, zhōng chéng dà yè, bù rěn shě qù, yǐ cǐ liàn liàn zuǒ yòu, rú niǎo yī rén, rén zì ài zhī, ān dé wù rán gāo zuò, bù huà yī chóu yé? yīn zuó yǒu bà wáng yù pēng tài gōng, shí wèi tuì hàn bīng jì ěr, hàn wáng qū bīng yú cǐ, shí wú suǒ guī, hàn bīng bù tuì, xiàng wáng bì pēng tài gōng, tài gōng bèi hài, bù kě fù shēng, tā rì hàn wáng yǔ jiāng jūn yǒu lán tián zhī yuē, chéng qín jìn zhī hǎo, jiāng jūn hé yǐ xiāng jiàn hū? liáng yīn tuō hóng biàn chí shū shàng dú, tǎng tài gōng yù pēng zhī shí, wàng yī yán lì zǔ, dé cì jiù yuán, tài gōng méng zài zào zhī dé, hàn wáng miǎn bù xiào zhī míng, ēn yì jiān zhì, rén dé wú qióng yǐ. rú yǔn suǒ qǐng, qǐ tǎo huí yīn, yǐ wèi hàn wáng tì lì wàng jiù zhī huái. xià qíng wú rèn kěn qiè quán quán zhī zhì.
旧交故友张良书奉大司马项老将军麾下:昔承馆谷之心,后托云水之游,自意富贵无心,功名绝念;岂料志有龃龉,不遂所愿,羁縻于此,不过苟延岁月,非有他望也。但汉王仁厚长者,终成大业,不忍舍去,以此恋恋左右,如鸟依人,人自爱之,安得兀然高坐,不画一筹耶?因昨有霸王欲烹太公,实为退汉兵计耳,汉王驱兵于此,实无所归,汉兵不退,项王必烹太公,太公被害,不可复生,他日汉王与将军有蓝田之约,成秦晋之好,将军何以相见乎?良因托鸿便驰书上渎,倘太公欲烹之时,望一言力阻,得赐救援,太公蒙再造之德,汉王免不孝之名,恩义兼至,仁德无穷矣。如允所请,乞讨回音,以慰汉王惕厉望救之怀。下情无任恳切惓惓之至。
xiàng bó kàn bà shū, biàn fēn fù xiǎo xiào yuē:" rǔ jì yǔ zhāng zǐ fáng shāo shū, xiǎng shì tā zhàng xià xīn fù." xiǎo xiào yuē:" bù gǎn qī lǎo dài wáng, wǒ shì zhāng jūn shī suǒ shǐ, zhuān wéi xià shū ér lái, fēi táo huí yě. ruò dài wáng yǒu huí shū, wǒ réng shāo qù huí huà." xiàng bó kào shǎng xiǎo xiào, yì xiě shù zì, mì fù shēn biān, zhe zuǒ yòu xīn fù, yā xiǎo xiào chū yíng.
项伯看罢书,便吩咐小校曰:“汝既与张子房捎书,想是他帐下心腹。”小校曰:“不敢欺老大王,我是张军师所使,专为下书而来,非逃回也。若大王有回书,我仍捎去回话。”项伯犒赏小校,亦写数字,密付身边,着左右心腹,押小校出营。
xiǎo xiào jìng lái hàn yíng, jiàn zhāng liáng, bèi shuō rù chǔ yíng jiàn xiàng bó, jí yǐ jūn shī fēn fù de shì, jù gàn tíng dāng, jìng lái huí huà, biàn jiāng xiàng bó huí shū chéng shàng. zhāng liáng chāi shū guān kàn, shū yuē:
小校径来汉营,见张良,备说入楚营见项伯,即以军师分付的事,俱干停当,径来回话,便将项伯回书呈上。张良拆书观看,书曰:
jiǔ kuí sù hǎo, xīn qiè xiá sī, lái shì jiào yán, gǎn bù rú jīn. jù bà bīng yán hé, nǎi yì guó jiā ěr. tài gōng jiǔ jī yú cǐ, mǒu shí zhāo xī wéi chí, liào gōng jǐ bù zhì quē fá. rán bù pōu yì xī bīng, tài gōng qǐ néng hái guó? mǒu suī jiù yuán, bù guò wèi yī shí zhī jì. jìn zuǒ yòu měi quàn shā tài gōng, ruò yī nù bù huí, kǒng nán yǒng bǎo, wàng zú xià chóu zhī!
久睽素好,心切遐思,来示教言,敢不如今。俱罢兵言和,乃益国家耳。太公久稽于此,某实朝夕维持,料供给不至缺乏。然不剖意息兵,太公岂能还国?某虽救援,不过为一时之计。近左右每劝杀太公,若一怒不回,恐难永保,望足下筹之!
liáng kàn bà shū dà xǐ, zhòng shǎng xiǎo xiào, réng zhe jūn zhèng sī jì xìng míng, lìng jì gōng lù bào gōng, dài fēng shǎng zhī shí, chá míng zhòng yòng.
良看罢书大喜,重赏小校,仍着军政司纪姓名,令纪功禄报功,待封赏之时,查名重用。
qiě shuō bà wáng qīn tǒng dà bīng, fù dào hàn yíng, liè chéng zhèn shì, mìng jūn shì tái yóu huò, shè yú jūn qián, jiāng tài gōng zhì yú zǔ shàng, mìng jūn shì chuán hū yuē:" hàn bīng zǎo tuì, miǎn pēng tài gōng rú bù tuì, pēng tài gōng!" hàn wáng jí chū zhèn qián, yì dà shēng hū yuē:" wú yǔ bà wáng jù běi miàn shì huái wáng, jié wèi xiōng dì, wú wēng jí ruò wēng, rú ruò pēng ér wēng, xìng fēn wǒ yī bēi gēng!" yán bà, yǔ xiào zì ruò, shì wú āi qī zhī yì. bà wáng dà nù, jí yù pēng tài gōng, xiàng bó jí xiàng bà wáng qián zhǐ zhī yuē:" fán wèi tiān xià zhě bù gù jiā, xī dà yǔ shèng rén yě, yǒu fù míng gǔn, ér zhì shuǐ wú gōng, bèi yáo dì shā zhī, dà yǔ réng zhì shuǐ sān nián, sān guò jiā mén ér bù gù. jīn hàn wáng yǔ bì xià zhēng tiān xià, qián tài gōng bèi jū jìn sān nián, hàn wáng lüè bù xiāng gù zhě, zhèng shì yǐ tiān xià wéi zhòng ěr. ruò jīn bì xià shā tài gōng, jì wú gān shèng bài zhī shù, fǎn shǐ tiān xià shuō bì xià shā rén zhī fù, shì wèi shèng dé zhī lèi yě. bù ruò bì xià qiě shōu bīng huí yíng, zài wèi bié tú, hé bì xié shā tài gōng, rán hòu wèi tuì bīng zhī jì? bì xià wēi wǔ zhèn yú tiān xià, hé nǎi tīng cǐ yǐ shì qiè yě." bà wáng jí lìng shè tài gōng, suì shōu bīng huí yíng. shì rì liǎng jiā jù wèi jīng jiāo bīng.
且说霸王亲统大兵,复到汉营,列成阵势,命军士抬油镬,设于军前,将太公置于俎上,命军士传呼曰:“汉兵早退,免烹太公;如不退,烹太公!”汉王急出阵前,亦大声呼曰:“吾与霸王俱北面事怀王,结为兄弟,吾翁即若翁,如若烹而翁,幸分我一杯羹!”言罢,语笑自若,似无哀戚之意。霸王大怒,即欲烹太公,项伯急向霸王前止之曰:“凡为天下者不顾家,昔大禹圣人也,有父名鲧,而治水无功,被尧帝杀之,大禹仍治水三年,三过家门而不顾。今汉王与陛下争天下,前太公被拘禁三年,汉王略不相顾者,正是以天下为重耳。若今陛下杀太公,既无干胜败之数,反使天下说陛下杀人之父,是为盛德之累也。不若陛下且收兵回营,再为别图,何必挟杀太公,然后为退兵之计?陛下威武震于天下,何乃听此以示怯也。”霸王急令赦太公,遂收兵回营。是日两家俱未经交兵。
hàn wáng dào yíng dà kū yuē:" tài gōng suī dé zàn jiù, yī shí bù néng hái guó, wǒ chéng tiān xià zuì rén yě!" hàn wáng zhào liáng píng děng yì jiù tài gōng hái guó, liáng yuē:" ruò shǐ tài gōng hái guó, bì xū chāi rén yǔ chǔ jiǎng hé, kuàng chǔ fāng quē liáng shì ruò, bì cóng qí yì. dàn wú cǐ néng yán zhī shì, wǎng chǔ wèi shǐ mìng ěr." yán wèi bì yǒu yī rén shàng zhàng yuē:" chén yuàn wǎng yǔ chǔ jiǎng hé." wáng jiàn qí rén dà xǐ, jiù lìng wǎng chǔ jiǎng hé, jiù tài gōng hái guó. wèi zhī rú hé? qiě kàn xià huí fēn jiě.
汉王到营大哭曰:“太公虽得暂救,一时不能还国,我诚天下罪人也!”汉王召良、平等议救太公还国,良曰:“若使太公还国,必须差人与楚讲和,况楚方缺粮势弱,必从其议。但无此能言之士,往楚为使命耳。”言未毕有一人上帐曰:“臣愿往与楚讲和。”王见其人大喜,就令往楚讲和,救太公还国。未知如何?且看下回分解。