wén yì xià
文艺下
lǐ huá, zì xiá shū, zhào zhōu zàn huáng rén. zēng zǔ tài chòng, míng guān zōng zú jiān, xiāng rén yǔ yuē:" tài chòng wú xiōng." tài zōng shí, zhuó cí bù láng zhōng.
李华,字遐叔,赵州赞皇人。曾祖太冲,名冠宗族间,乡人语曰:“太冲无兄。” 太宗时,擢祠部郎中。
huá shǎo kuàng dá, wài ruò tǎn dàng, nèi jǐn zhòng, shàng rán xǔ, měi mù jí àn wéi rén. lèi zhōng jìn shì hóng cí kē. tiān bǎo shí yī zài, qiān jiān chá yù shǐ. zǎi xiàng yáng guó zhōng zhī yà suǒ zài héng huá, huá chū shǐ, hé àn bù ráo, zhōu xiàn sù rán. wèi quán xìng jiàn jí, xǐ yòu bǔ quē. ān lù shān fǎn, shàng zhū shǒu zhī cè, jiē liú bù fú.
华少旷达,外若坦荡,内谨重,尚然许,每慕汲黯为人。累中进士、宏辞科。 天宝十一载,迁监察御史。宰相杨国忠支娅所在横猾,华出使,劾按不桡,州县肃 然。为权幸见疾,徙右补阙。安禄山反,上诛守之策,皆留不服。
xuán zōng rù shǔ, bǎi guān jiě cuàn, huá mǔ zài yè, yù jiān xíng niǎn mǔ yǐ táo, wèi dào suǒ de, wěi shǔ fèng gé shè rén. zéi píng, biǎn háng zhōu sī hù cān jūn. huá zì shāng jiàn wēi luàn, bù néng wán jié, yòu bù néng ān qīn, yù zhōng yǎng ér mǔ wáng, suì píng jū jiāng nán. shàng yuán zhōng, yǐ zuǒ bǔ quē sī fēng yuán wài láng zhào zhī. huá kuì rán yuē:" wū yǒu huī jié wēi qīn, yù hé tiān zǐ chǒng hū?" chēng jí bù bài. lǐ xiàn lǐng xuǎn jiāng nán, biǎo zhì mù fǔ, zhuó jiǎn jiào lì bù yuán wài láng. kǔ fēng bì, qù guān, kè yǐn shān yáng, lè zǐ dì lì nóng, ān yú qióng gǎo. wǎn shì fú tú fǎ, bù shèn zhù shū, wéi tiān xià shì dài fū jiā chuán mù bǎn jí zhōu xiàn bēi sòng, shí shí jī jīn bó wǎng qǐng, nǎi qiáng wèi yīng. dà lì chū, zú.
玄宗入蜀,百官解窜,华母在鄴,欲间行辇母以逃,为盗所得,伪署凤阁舍人。 贼平,贬杭州司户参军。华自伤践危乱,不能完节,又不能安亲,欲终养而母亡, 遂屏居江南。上元中,以左补阙、司封员外郎召之。华喟然曰:“乌有隳节危亲, 欲荷天子宠乎?”称疾不拜。李岘领选江南,表置幕府,擢检校吏部员外郎。苦风 痹,去官,客隐山阳,勒子弟力农,安于穷槁。晚事浮图法,不甚著书,惟天下士 大夫家传、墓版及州县碑颂,时时赍金帛往请,乃强为应。大历初,卒。
chū, huá zuò hán yuán diàn fù chéng, yǐ shì xiāo yǐng shì, yǐng shì yuē:" jǐng fú zhī shàng, líng guāng zhī xià." huá wén cí mián lì, shǎo hóng jié qì, yǐng shì jiàn shuǎng zì sì, shí wèi bù jí yǐng shì, ér huá zì yí guò zhī. yīn zhe diào gǔ zhàn chǎng wén, jí sī yán shou hú, yǐ chéng, wū wèi gù shū, zá zhì fàn shū zhī guǐ. tā rì, yǔ yǐng shì dú zhī, chēng gōng, huá wèn:" jīn shuí kě jí?" yǐng shì yuē:" jūn jiā jīng sī, biàn néng zhì yǐ." huá è rán ér fú.
初,华作《含元殿赋》成,以示萧颖士,颖士曰:“《景福》之上,《灵光》 之下。”华文辞绵丽,少宏杰气,颖士健爽自肆,时谓不及颖士,而华自疑过之。 因著《吊古战场文》,极思研扌隺,已成,污为故书,杂置梵书之庋。它日,与颖 士读之,称工,华问:“今谁可及?”颖士曰:“君加精思,便能至矣。”华愕然 而服。
huá ài jiǎng shì lèi, míng suí yǐ zhòng, ruò dú gū jí hán yún qīng hán huì lǐ shū liǔ shí cuī yòu fǔ huáng fǔ rǎn xiè liáng bì zhū jù chuān, hòu zhì zhí zhèng xiǎn guān. huá chù huò xián huǐ, jí wèi yuán dé xiù quán gāo míng sì hào zàn, chēng dào shēn wǎn, dú zhě lián qí zhì.
华爱奖士类,名随以重,若独孤及、韩云卿、韩会、李纾、柳识、崔祐甫、皇 甫冉、谢良弼、硃巨川,后至执政显官。华触祸衔悔,及为元德秀、权皋铭、《四 皓赞》,称道深婉,读者怜其志。
zōng zi hàn, cóng zǐ guān, jiē yǒu míng.
宗子翰,从子观,皆有名。
hàn zhuó jìn shì dì, diào wèi wèi. tiān bǎo mò, fáng guǎn wéi zhì jù jiàn wèi shǐ guān, zǎi xiàng bù kěn nǐ. hàn suǒ shàn zhāng xún sǐ jié suī yáng, rén mào qí gōng, yǐ wéi jiàng zéi, sù zōng wèi jí zhī. hàn chuán xún gōng zhuàng, biǎo shàng zhī, yuē:
翰擢进士第,调卫尉。天宝末,房琯、韦陟俱荐为史官,宰相不肯拟。翰所善 张巡死节睢阳,人媢其功,以为降贼,肃宗未及知。翰传巡功状,表上之,曰:
chén wén shèng zhǔ bāo sǐ nàn zhī shì, yǎng sǐ shì zhī gū, huò qīn tuī ér chē, huò zhuī jiàn yì fēng, hòu sǐ yǐ wèi shēng, fǔ cún yǐ dá wáng, jūn bù yí yú chén, chén yì bù bèi qí jūn yě. zì nì hú gòu luàn, jù luò yáng, yǐn yōu shuò yǐ tūn hé nán, gù yù shǐ zhōng chéng zèng yáng zhōu dà dū dū zhāng xún, zhōng yì fèn fā, lǜ wū hé, shǒu yōng qiū, kuì zéi xīn fù. jí lǔ jiǒng qì jiǎ wǎn yè, gē shū hàn bài jī tóng guān, zéi sòng dào shén qì, chī zhì èr jīng, nán lín hàn jiāng, xī bī qí yōng, qún shuài liè chéng, wàng fēng chū bēn, xún shǒu gū chéng bù wéi què. zéi yù rào chū xún hòu yǐ rǎo jiāng huái, xún tuì jūn suī yáng, è dōng nán yàn lǐng. zì chūn qì dōng, dà zhàn shù shí, xiǎo zhàn shù bǎi, yǐ ruò zhì qiáng, chū qí wú qióng, shā guó xiōng chǒu fán shí yú wàn, zéi bù gǎn yuè suī yáng qǔ jiāng huái, jiāng huái yǐ wán, xún zhī lì yě. chéng gū liáng jǐn, wài jiù bù zhì, yóu fèn léi qǐ bìng, cuī fēng xiàn jiān, sān jūn dàn fū ér shí, zhī sǐ bù pàn. chéng xiàn jiàn zhí, zú wú ráo cí, màn chì xiōng tú, jīng guàn bái rì, suī gǔ zhōng liè wú yǐ jiā yān.
臣闻圣主褒死难之士,养死事之孤,或亲推轜车,或追建邑封,厚死以慰生, 抚存以答亡,君不遗于臣,臣亦不背其君也。自逆胡构乱,据雒阳,引幽、朔以吞 河南,故御史中丞、赠扬州大都督张巡,忠谊奋发,率乌合,守雍丘,溃贼心腹。 及鲁炅弃甲宛、叶,哥舒翰败绩潼关,贼送盗神器,鸱峙二京,南临汉、江,西逼 岐、雍,群帅列城,望风出奔,巡守孤城不为却。贼欲绕出巡后以扰江淮,巡退军 睢阳,扼东南咽领。自春讫冬,大战数十,小战数百,以弱制强,出奇无穷,杀馘 凶丑凡十余万,贼不敢越睢阳取江淮,江淮以完,巡之力也。城孤粮尽,外救不至, 犹奋羸起病,摧锋陷坚,三军啖肤而食,知死不叛。城陷见执,卒无桡词,慢叱凶 徒,精贯白日,虽古忠烈无以加焉。
yì zhě zuì xún yǐ shí rén, yú xún yǐ shǒu sǐ, chén qiè tòng zhī. fū zhōng zhě, chén zhī jiào shù zhě, fǎ zhī qíng. xún wò jié ér sǐ, fēi kuī jiào yě xī hái yǐ cuàn, fēi běn qíng yě. chūn qiū yǐ gōng fù guò, shū shè guò yòu xíng, zài yì è è yáng shàn, wèi guó zhě lù yòng qì xiá. jīn zhě nǎi yù yì xún zhī zuì, shì fèi jiào chù jié, bù yǐ gōng yǎn guò, bù yǐ xíng shù qíng, shàn kě è, è kě yáng, xiá lù ér yòng qì, fēi suǒ yǐ jiǎng rén lún, míng quàn jiè yě. qiě lù shān bèi dé, dà chén jiàng xiàng bǐ jiān cóng zéi, xún guān bù cháo, yàn bù zuò, wú yī wǔ zhī shì, yī jié zhī quán, tú fèn shēn sǐ jié, yǐ dòng yì lǚ, bù wèi zhōng hū? yǐ shù qiān zú héng cuò zéi fēng, ruò wú xún zé wú suī yáng, wú suī yáng zé wú jiāng huái. yǒu rú zéi yīn jiāng huái zhī zī, bīng guǎng ér cái jī, gēn jié pán jù, xī xiàng yǐ jù, suī zhōng jiān miè, qí kuàng rì chí jiǔ bì yǐ. jīn shǎn yān yī zhàn, quǎn yáng hài běi, wáng shī zhèn qí xī, xún è qí dōng, cǐ tiān shǐ xún jǔ jiāng huái yǐ dài bì xià, shī zhì ér xún sǐ, bù wèi gōng hū? gǔ zhě liè guó qīn fá, yóu fēn zāi jiù huàn, zhū jiàng tóng shòu guó ēn, fèng cí fá zuì, xún gù shǒu yì dài wài yuán, yuán bù zhì ér shí jǐn, shí jǐn ér jí rén, zé xún zhī qíng kě qiú yǐ. jiǎ xún shǒu chéng zhī chū, yǐ jì shí rén, sǔn shù bǎi zhòng yǐ quán tiān xià, chén shàng wèi gōng guò xiāng yǎn, kuàng fēi sù zhì hū? fū zǐ zhì chūn qiū, míng bāo biǎn, qí huán gōng jiāng fēng shàn, lüè bù shū jìn wén gōng zhào wáng hé yáng, shū ér huì zhī. xún cāng huáng zhī zuì, qīng yú jiàn chán xīng fù zhī gōng, zhòng yú jiū hé.
议者罪巡以食人,愚巡以守死,臣窃痛之。夫忠者,臣之教;恕者,法之情。 巡握节而死,非亏教也;析骸以爨,非本情也。《春秋》以功覆过,《书》赦过宥 刑,在《易》遏恶扬善,为国者录用弃瑕。今者乃欲议巡之罪,是废教绌节,不以 功掩过,不以刑恕情,善可遏,恶可扬,瑕录而用弃,非所以奖人伦,明劝戒也。 且禄山背德,大臣将相比肩从贼,巡官不朝,宴不坐,无一伍之士,一节之权,徒 奋身死节,以动义旅,不谓忠乎?以数千卒横挫贼锋,若无巡则无睢阳,无睢阳则 无江淮。有如贼因江淮之资,兵广而财积,根结盘据,西向以拒,虽终歼灭,其旷 日持久必矣。今陕、鄢一战,犬羊骇北,王师震其西,巡扼其东,此天使巡举江淮 以待陛下,师至而巡死,不谓功乎?古者列国侵伐,犹分灾救患,诸将同受国恩, 奉辞伐罪,巡固守亦待外援,援不至而食尽,食尽而及人,则巡之情可求矣。假巡 守城之初,已计食人,损数百众以全天下,臣尚谓功过相掩,况非素志乎?夫子制 《春秋》,明褒贬,齐桓公将封禅,略不书;晋文公召王河阳,书而讳之。巡苍黄 之罪,轻于僭禅;兴复之功,重于纠合。
jīn xún zi yà fū suī dé guān, bù miǎn jī hán, jiāng huái jì xún suǒ bǎo, hù kǒu chōng wán, yí gē bǎi hù bǐ shí qí zi. qiě qiáng sǐ wèi lì, yǒu suǒ guī zé bù wéi zāi. xún shēn shǒu fēn liè, jiàng shì hái gé bù yǎn, yí yú suī yáng xiāng zé gāo yuán, qǐ dà zhǒng, zhāo hún ér zàng, jīng shàn zhī yì yě. chén shǎo yǔ xún yóu, āi xún sǐ nàn, bù dǔ xiū míng, wéi lìng míng qí róng lù yě. ruò bù shí jì lù, rì yuè jìn yōu, huò yǎn ér bù chuán, huò chuán ér bù shí, xún shēng sǐ bù yù, chéng kě bēi dào. jǐn zhuàn chuán yī piān, mèi sǐ shàng, tǎng dé liè yú shǐ guān, sǐ gǔ bù xiǔ.
今巡子亚夫虽得官,不免饥寒,江淮既巡所保,户口充完,宜割百户俾食其子。 且强死为厉,有所归则不为灾。巡身首分裂,将士骸骼不掩,宜于睢阳相择高原, 起大冢,招魂而葬,旌善之义也。臣少与巡游,哀巡死难,不睹休明,唯令名其荣 禄也。若不时纪录,日月浸悠,或掩而不传,或传而不实,巡生死不遇,诚可悲悼。 谨撰传一篇,昧死上,傥得列于史官,死骨不朽。
dì yáo shì gǎn wù, ér xún dà jié bái yú shì, yì shì duō zhī.
帝繇是感悟,而巡大节白于世,义士多之。
hàn lèi qiān zuǒ bǔ quē hàn lín xué shì. dà lì zhōng, bìng miǎn, kè yáng dí, zú.
翰累迁左补阙、翰林学士。大历中,病免,客阳翟,卒。
hàn wéi wén jīng mì ér sī chí, cháng cóng lìng huáng fǔ céng qiú yīn yuè, sī hé zé zòu zhī, shén yì nǎi zhǔ wén. zú dì shū, zì yǒu chuán.
翰为文精密而思迟,常从令皇甫曾求音乐,思涸则奏之,神逸乃属文。族弟纾, 自有传。
guān, zì yuán bīn. zhēn yuán zhōng, jǔ jìn shì hóng cí, lián zhòng, shòu tài zǐ jiào shū láng. zú, nián èr shí jiǔ. guān zhǔ wén, bù xí yán qián rén, shí wèi yǔ hán yù xiāng shàng xià. jí guān shǎo yāo, ér yù hòu wén yì gōng, yì zhě yǐ guān wén wèi jí, yù lǎo bù xiū, gù zú shàn míng. lù xī shēng yǐ wéi" guān shàng cí, gù cí shèng lǐ yù shàng zhì, gù lǐ shèng cí. suī yù qióng lǎo, zhōng bù néng jiā guān zhī cí guān hòu yù sǐ, yì bù néng dǎi yù zhī zhì" yún.
观,字元宾。贞元中,举进士、宏辞,连中,授太子校书郎。卒,年二十九。 观属文,不袭沿前人,时谓与韩愈相上下。及观少夭,而愈后文益工,议者以观文 未极,愈老不休,故卒擅名。陆希声以为“观尚辞,故辞胜理;愈尚质,故理胜辞。 虽愈穷老,终不能加观之辞;观后愈死,亦不能逮愈之质”云。
mèng hào rán, zì hào rán, xiāng zhōu xiāng yáng rén. shǎo hǎo jié yì, xǐ zhèn rén huàn nàn, yǐn lù mén shān. nián sì shí, nǎi yóu jīng shī. cháng yú tài xué fù shī, yī zuò jiē fú, wú gǎn kàng. zhāng jiǔ líng wáng wéi yǎ chēng dào zhī. wéi sī yāo rù nèi shǔ, é ér xuán zōng zhì, hào rán nì chuáng xià, wéi yǐ shí duì, dì xǐ yuē:" zhèn wén qí rén ér wèi jiàn yě, hé jù ér nì?" zhào hào rán chū. dì wèn qí shī, hào rán zài bài, zì sòng suǒ wéi, zhì" bù cái míng zhǔ qì" zhī jù, dì yuē:" qīng bù qiú shì, ér zhèn wèi cháng qì qīng, nài hé wū wǒ?" yīn fàng hái. cǎi fǎng shǐ hán cháo zōng yuē hào rán xié zhì jīng shī, yù jiàn zhū cháo. huì gù rén zhì, jù yǐn huān shén, huò yuē:" jūn yǔ hán gōng yǒu qī." hào rán chì yuē: " yè yǐ yǐn, huáng xù tā!" zú bù fù. cháo zōng nù, cí xíng, hào rán bù huǐ yě. zhāng jiǔ líng wèi jīng zhōu, pì zhì yú fǔ, fǔ bà. kāi yuán mò, bìng jū bèi zú.
孟浩然,字浩然,襄州襄阳人。少好节义,喜振人患难,隐鹿门山。年四十, 乃游京师。尝于太学赋诗,一座嗟伏,无敢抗。张九龄、王维雅称道之。维私邀入 内署,俄而玄宗至,浩然匿床下,维以实对,帝喜曰:“朕闻其人而未见也,何惧 而匿?”诏浩然出。帝问其诗,浩然再拜,自诵所为,至“不才明主弃”之句,帝 曰:“卿不求仕,而朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还。采访使韩朝宗约浩然偕至 京师,欲荐诸朝。会故人至,剧饮欢甚,或曰:“君与韩公有期。”浩然叱曰: “业已饮,遑恤他!”卒不赴。朝宗怒,辞行,浩然不悔也。张九龄为荆州,辟置 于府,府罢。开元末,病疽背卒。
hòu fán zé wèi jié dù shǐ, shí hào rán mù bì huài, fú zài yǐ jiān kòu zé yuē:" gù chǔ shì mèng hào rán, wén zhì jié měi, yǔn luò suì jiǔ, mén yì líng chí, qiū lǒng tuí méi, yǒng huái ruò rén, xíng lù kǎi rán. qián gōng yù gèng zhù dà mù, hé zhōu jìn shēn, wén fēng sǒng dòng. ér jīn wài pò jūn lǚ, nèi láo bīn kè, qiān hào suì shí, huò yǒu wèi huáng. chéng lìng hào shì zhě chéng ér yǒu zhī, fù gōng sù zhì yǐ." zé nǎi gèng wéi kè bēi fèng lín shān nán, fēng chǒng qí mù.
后樊泽为节度使,时浩然墓庳坏,符载以笺叩泽曰:“故处士孟浩然,文质杰 美,殒落岁久,门裔陵迟,丘陇颓没,永怀若人,行路慨然。前公欲更筑大墓,阖 州搢绅,闻风竦动。而今外迫军旅,内劳宾客,牵耗岁时,或有未遑。诚令好事者 乘而有之,负公夙志矣。”泽乃更为刻碑凤林山南,封宠其墓。
chū, wáng wéi guò yǐng zhōu, huà hào rán xiàng yú cì shǐ tíng, yīn yuē hào rán tíng. xián tōng zhōng, cì shǐ zhèng xián wèi xián zhě míng bù kě chì, gèng shǔ yuē mèng tíng.
初,王维过郢州,画浩然像于刺史亭,因曰浩然亭。咸通中,刺史郑諴谓贤者 名不可斥,更署曰孟亭。
kāi yuán tiān bǎo jiān, tóng zhī míng zhě wáng chāng líng cuī hào, jiē wèi bù xiǎn.
开元、天宝间,同知名者王昌龄、崔颢,皆位不显。
chāng líng, zì shǎo bó, jiāng níng rén. dì jìn shì, bǔ mì shū láng. yòu zhōng hóng cí, qiān sì shuǐ wèi. bù hù xì xíng, biǎn lóng biāo wèi. yǐ shì luàn huán xiāng lǐ, wèi cì shǐ lǘ qiū xiǎo suǒ shā. zhāng gǎo àn jūn hé nán, bīng dà jí, xiǎo zuì hòu qī, jiāng lù zhī, cí yuē:" yǒu qīn, qǐ dài yú mìng." gǎo yuē:" wáng chāng líng zhī qīn, yù yǔ shuí yǎng?" xiǎo mò rán.
昌龄,字少伯,江宁人。第进士,补秘书郎。又中宏辞,迁汜水尉。不护细行, 贬龙标尉。以世乱还乡里,为刺史闾丘晓所杀。张镐按军河南,兵大集,晓最后期, 将戮之,辞曰:“有亲,乞贷余命。”镐曰:“王昌龄之亲,欲与谁养?”晓默然。
chāng líng gōng shī, xù mì ér sī qīng, shí wèi wáng jiāng níng yún.
昌龄工诗,绪密而思清,时谓王江宁云。
cuī hào zhě, yì zhuó jìn shì dì, yǒu wén wú xíng. hǎo pú bó, shì jiǔ. qǔ qī wéi zé měi zhě, é yòu qì zhī, fán sì wǔ qǔ. zhōng sī xūn yuán wài láng. chū, lǐ yōng wén qí míng, xū shě yāo zhī, hào zhì xiàn shī, shǒu zhāng yuē:" shí wǔ jià wáng chāng." yōng chì yuē:" xiǎo ér wú lǐ!" bù yǔ jiē ér qù.
崔颢者,亦擢进士第,有文无行。好蒱博,嗜酒。娶妻惟择美者,俄又弃之, 凡四五娶。终司勋员外郎。初,李邕闻其名,虚舍邀之,颢至献诗,首章曰:“十 五嫁王昌。”邕叱曰:“小儿无礼!”不与接而去。
liú tài zhēn, xuān zhōu rén. shàn zhǔ wén, shī lán líng xiāo yǐng shì. jǔ gāo dì jìn shì. huái nán chén shǎo yóu biǎo wèi zhǎng shū jì, cháng yǐ shǎo yóu nǐ huán wén, wèi yì shì suǒ zī. xìng yuán chū, wèi hé dōng xuān wèi zhèn gěi shǐ, lèi qiān xíng bù shì láng. dé zōng yǐ tiān xià píng, zhēn yuán sì nián jiǔ yuè, zhào qún chén yàn qǔ jiāng, zì wèi shī, chì zǎi xiàng zé wén rén gēng hé. lǐ mì děng qǐng qún chén jiē hé, dì zì dì zhī, yǐ tài zhēn lǐ shū děng wéi shàng, bào fáng yú shào děng cì zhī, zhāng méng děng wéi xià. yǔ zé zhě sì shí yī rén, wéi mì lǐ chéng mǎ suì sān zǎi xiàng wú suǒ chà cì. qiān lǐ bù, zhǎng gòng shì, duō qǔ dà chén guì jìn zǐ dì, zuò biǎn xìn zhōu cì shǐ, zú.
刘太真,宣州人。善属文,师兰陵萧颖士。举高第进士。淮南陈少游表为掌书 记,尝以少游拟桓、文,为义士所訾。兴元初,为河东宣慰赈给使,累迁刑部侍郎。 德宗以天下平,贞元四年九月,诏群臣宴曲江,自为诗,敕宰相择文人赓和。李泌 等请群臣皆和,帝自第之,以太真、李纾等为上,鲍防、于邵等次之,张濛等为下。 与择者四十一人,惟泌、李晟、马燧三宰相无所差次。迁礼部,掌贡士,多取大臣 贵近子弟,坐贬信州刺史,卒。
shào shuō, xiāng zhōu ān yáng rén. yǐ zhuó jìn shì dì, wèi diào, xiàn shǐ sī míng. dǎi cháo yì bài, guī guō zi yí, zi yí ài qí cái, liú mù fǔ. qiān lèi cháng ān lìng mì shū shǎo jiān. dà lì mò, shàng yán:" tiān dào sān shí nián yī xiǎo biàn, liù shí nián yī dà biàn. lù shān sī míng zhī nán, chū rù èr jì, duō nàn jiàn píng, xiàng zhī luàn, jīn jiāng biàn ér zhī zhì. yí jiàn huī hào, chéng tiān yì. ér fāng yè jiāo miào dà shè gè yī, chéng kǒng yún yǔ zhī shī wèi pǔ, yù jié zhī qì wèi chú. yuàn yīn cǐ shí xiū xiǎng xiàn kuǎn jiāo miào bāo yǒu dé lù xián rén, yǔ tiān xià gēng shǐ, zhèn zāi yì shòu zhī shù yě." bù tīng.
邵说,相州安阳人。已擢进士第,未调,陷史思明。逮朝义败,归郭子仪,子 仪爱其才,留幕府。迁累长安令、秘书少监。大历末,上言:“天道三十年一小变, 六十年一大变。禄山、思明之难,出入二纪,多难渐平,向之乱,今将变而之治。 宜建徽号,承天意。而方谒郊庙、大赦各一,诚恐云雨之施未普,郁结之气未除。 愿因此时修享献、款郊庙、褒有德、录贤人,与天下更始,振灾益寿之术也。”不 听。
dé zōng lì, zhuó lì bù shì láng. shuō yīn zì chén:" jiā běn rú, xiān zǔ cháng bái shān rén zhēn yī, yǐ wǔ hòu gé mìng, zhōng shēn bù kěn shì. xiān chén diàn zhōng shì yù shǐ qióng zhī, dǎi shì xuán zōng. chén shí liù jí gū, zhǎng yù mǔ shǒu, tiān bǎo zhōng shǐ shì. huì sàng, kè hé běi, lù shān luàn, sàng jì dāng zhōng, chén bù chǐ shuāi dié yòu zài qī, jù zhōng bù miǎn, yīn zǒu míng wèi. qìng xù dùn bǎo xī chéng, sōu xié rú zhě wèi jǐ yòng, yǐ bīng pò chén, suì xiàn chǒu nì. é ér shǐ sī míng shùn fù, yù jiān dào guī běi què xià, sù zōng bài chén zuǒ jīn wú wèi qí cáo cān jūn, xǔ liú sī míng suǒ. huì wū chéng ēn shì, lù jué, bù dé guī. cháo yì zhī bài, yù gù shǒu hé yáng, chén zhī huí hé lì yě zhàn, yīn quàn qí xíng, yǐ pò zéi jì. cháo yì yǐ zǒu, chén xī guī xiàn zhuàng, xiān dì zhào hàn lín suǒ chén suǒ shàng yán, yǔ wáng zhòu xié zhào. xiān dì wèi chéng jié bái zhe, gù zhuó zhòu shì yù shǐ, chén wèi diàn zhōng shì yù shǐ, shǐ zhě xuān zhǐ zhì zhào jìn yán qí zhuàng, zé chóu xī běn mò, xiān dì zhī zhī. jīn yòu zhuó yǐ bù cì, suī zì tiān duàn, shàng kǒng shòu bàng yú rén, shāng bì xià zhī míng. jīn lì yuán wèi fá ér diào zhě duō, yì yǐ gōng yōu, zhǔn píng gé yǐ pàn liú, rén qù zhě shí qī, bǐ qiě gǔ chán shuō yǐ tóu yí yú shàng, cǐ chén suǒ dà jù yě." yīn jiàn hù bù láng zhōng xiāo dìng sī nóng qīng yǔ zhǔn zì dài, bù xǔ.
德宗立,擢吏部侍郎。说因自陈:“家本儒,先祖长白山人贞一,以武后革命, 终身不肯仕。先臣殿中侍御史琼之,逮事玄宗。臣十六即孤,长育母手,天宝中始 仕。会丧,客河北,禄山乱,丧纪当终,臣不褫衰绖又再期,惧终不免,阴走洺、 魏。庆绪遁保西城,搜胁儒者为己用,以兵迫臣,遂陷丑逆。俄而史思明顺附,欲 间道归北阙下,肃宗拜臣左金吾卫骑曹参军,许留思明所。会乌承恩事,路绝,不 得归。朝义之败,欲固守河阳,臣知回纥利野战,阴劝其行,以破贼计。朝义已走, 臣西归献状,先帝诏翰林索臣所上言,与王伷偕召。先帝谓诚节白著,故擢伷侍御 史,臣为殿中侍御史,使者宣旨制诏尽言其状,则畴昔本末,先帝知之。今又擢以 不次,虽自天断,尚恐受谤舆人,伤陛下之明。今吏员未乏而调者多,益以功优, 准平格以判留,人去者十七,彼且鼓谗说以投疑于上,此臣所大惧也。”因荐户部 郎中萧定、司农卿庾准自代,不许。
shuō zài zhí yǐ cái xiǎn, huò yán qiě zhí zhèng, jīn wú jiāng jūn péi jǐng wèi liǔ zài yuē:" shuō shì zéi wèi jù guān, zhǎng qí bīng, dà xiǎo bǎi zhàn, lüè míng jiā zǐ wèi nú bì bù kě jì, dé yòu sǐ ér wú hòu yán, nǎi chóng dì chǎn, fù guì xìng. yù yǐ xiāng bāng, qí néng jiǔ hū!" jiàn zhōng sān nián zhú yán yǐng, shuō yǔ yǐng shàn, wēi fěng zhū cǐ sòng qí yuān, wèi cǎo zòu, biǎn guī zhōu cì shǐ, zú.
说在职以才显,或言且执政,金吾将军裴儆谓柳载曰:“说事贼为剧官,掌其 兵,大小百战,掠名家子为奴婢不可计,得宥死而无厚颜,乃崇第产,附贵幸。欲 以相邦,其能久乎!”建中三年逐严郢,说与郢善,微讽硃泚讼其冤,为草奏,贬 归州刺史,卒。
yú shào zì xiāng mén, qí xiān zì dài lái, wèi jīng zhào wàn nián rén. tiān bǎo mò, dì jìn shì, yǐ shū pàn chāo jué, bǔ chóng wén jiào shū láng. yǐ xià cuī yuán hàn yú gōng lǐ yì lú lún ōu yáng zhān lǐ hè wú wǔ líng lǐ shāng yǐn xuē féng lǐ pín wú róng děng zī liào yuē sì qiān duō zì lòu, děng bǔ.
于邵字相门,其先自代来,为京兆万年人。天宝末,第进士,以书判超绝,补 崇文校书郎。 以下崔元翰、于公┆、李益、卢纶、欧阳詹、李贺、吴武陵、李 商隐、薛逢、李频、吴融等资料约四千多字漏,等补。