tiān bǎo zhōng, yǒu bó hǎi gāo shēng zhě, wáng qí míng. bìng rè ér jí, qí yì tòng bù kě rěn. zhào yī shì zhī, yī yuē: yǒu guǐ zài yì zhōng, yào kě yǐ jí. yú shì zhǔ yào ér yǐn zhī, hū jué àn zhōng dòng yáo. yǒu qǐng, tǔ xián dòu yú, qí zhōng níng gù bù kě jiě. yǐ dāo pōu zhī, yǒu yī rén xián zhōng qǐ. chū shén me mó, é zhǎng shù chǐ. gāo shēng yù kǔ zhī, qí rén qū chū, jiàng jiē jù bù jiàn. zì shì jí jiān.
天寶中,有渤海高生者,亡其名。病熱而瘠,其臆痛不可忍。召醫視之,醫曰:「有鬼在臆中,藥可以及。」於是煮藥而飲之,忽覺暗中動搖。有頃,吐涎斗余,其中凝固不可解。以刀剖之,有一人涎中起。初甚麼麽,俄長數尺。高生欲苦之,其人趨出,降階遽不見。自是疾間。