gù xiāng lǐ féng jí, cháng wèi sī kōng fàn xī cháo cóng shì yú chán yú fǔ. shí jīn chéng sì yǒu lǎo sēng wú wéi zhě, nián qī shí yú. cháng yī rì dú chǔ chán zhāi, fù bì ér zuò, shùn mù shù xī. hū yǒu yī jiè jiǎ chí shū zhě yóu sì ér zhì. shí qǐng, wén bào lǐ cóng shì lái. zì shì féng jí jiāng yóu jīn chéng sì, wú wéi zhé jiàn xiàng zhě shén rén xiān zhì, shuài yǐ wéi cháng. yá jiāng jiǎn yǐng yǔ wú wéi dì zǐ fǎ zhēn shàn, cháng wèi yǐng yǔ zhī.
故相李逢吉,尝为司空范希朝従事于单于府。时金城寺有老僧无为者,年七十余。尝一日独处禅斋,负壁而坐,瞬目数息。忽有一介甲持殳者由寺而至。食顷,闻报李従事来。自是逢吉将游金城寺,无为辄见向者神人先至,率以为常。衙将简郢与无为弟子法真善,常为郢语之。