péng chéng liú gài zhě, zhēn yuán zhōng wèi hán chéng lìng, zú yú guān. jiā shén pín, yīn jì hán chéng fó sì zhōng. suì wèi bàn, qí xiàn chéng dòu yì zú, sān rì ér wù. shī xī cóng zǔ xiōng, qí shēng cuī shì zi cháng yǐ shì yǔ yú rén.
彭城刘溉者,贞元中为韩城令,卒于官。家甚贫,因寄韩城佛寺中。岁未半,其县丞窦亦卒,三日而寤。师锡従祖兄,其甥崔氏子常以事语于人。
chū, dòu shēng zhòu mèi, mèng yī lì dǎo ér xī qù, jīng gāo yuán dà zé, shù bǎi lǐ, dǐ yī chéng. jì rù mén, dǎo lì wáng qù. shēng jù shén, jí chū chéng mén. mén yǒu wèi zú, jǔ jiàn ér liè. dòu shēng xùn zhī, wèi zú jǔ jiàn nán zhǐ yuē:" yóu cǐ zǒu shēng dào ěr." dòu shǐ zhī shēn sǐ, bèi hàn ér bì chù. jí nán qù, suī dài, bù gǎn xī. é jiàn shí yú rén lì dào zuǒ, yǒu yī rén hū dòu shēng, zhì qí shǒu yǐ qì, shú shì zhī, nǎi liú gài, yuē:" wú zi hé wéi ér lái?" dòu jù yǐ gào, yuē:" wǒ zì yǔ zú xià bié, ruò wěi shēn yú xiàn jǐng zhōng, niàn píng shēng shí ān kě dé?" yīn tì qì. dòu jí xùn míng tú shì, gài qì bù yǔ. jiǔ zhī, yòu yuē:" wǒ qī zǐ ān zài dé wú yàng hū?" dòu yuē:" xián zi qiáo jū hán chéng fó sì zhōng, jiāng bàn suì yǐ." gài yuē:" zi jīn qù, wèi wǒ wèn xùn. wǒ yǐ qióng quán kùn rǔ, miǎo bù kě tuō, měi niàn qī nú, ruò zhǒu ér bù wàng bù. yōu xiǎn zhī hèn, hé kě jǐn dào zāi?" bié, wèi dòu yuē:" wǒ yǒu shī zèng jūn, yuē: liú gài zhě, zhēn yuán zhōng wèi hán chéng lìng, zú yú guān. jiā shén pín, yīn jì hán chéng fó sì zhōng. suì wèi bàn, qí xiàn chéng dòu yì zú, sān rì ér wù.
初,窦生昼寐,梦一吏导而西去,经高原大泽,数百里,抵一城。既入门,导吏亡去。生惧甚,即出城门。门有卫卒,举剑而列。窦生讯之,卫卒举剑南指曰:“由此走生道耳。”窦始知身死,背汗而髀怵。即南去,虽殆,不敢息。俄见十余人立道左,有一人呼窦生,挚其手以泣,熟视之,乃刘溉,曰:“吾子何为而来?”窦具以告,曰:“我自与足下别,若委身于陷井中,念平生时安可得?”因涕泣。窦即讯冥途事,溉泣不语。久之,又曰:“我妻子安在得无恙乎?”窦曰:“贤子侨居韩城佛寺中,将半岁矣。”溉曰:“子今去,为我问讯。我以穷泉困辱,邈不可脱,每念妻孥,若肘而不忘步。幽显之恨,何可尽道哉?”别,谓窦曰:“我有诗赠君,曰:刘溉者,贞元中为韩城令,卒于官。家甚贫,因寄韩城佛寺中。岁未半,其县丞窦亦卒,三日而寤。
míng lù yǎo yǎo rén bù zhī, bù yòng kǔ shuō shǐ rén bēi. xǐ de féng jūn chuán jiā xìn, hòu huì máng máng hé chǔ qī." dòu shēng zhòu mèi, mèng yī lì dǎo ér xī qù, jīng gāo yuán dà zé, shù bǎi lǐ, dǐ yī chéng. jì rù mén, dǎo lì wáng qù. shēng jù shén, jí chū chéng mén. mén yǒu wèi zú, jǔ jiàn ér liè. dòu shēng xùn zhī, wèi zú jǔ jiàn nán zhǐ yuē:" yóu cǐ zǒu shēng dào ěr." dòu shǐ zhī shēn sǐ, bèi hàn ér bì chù. jí nán qù, suī dài, bù gǎn xī. é jiàn shí yú rén lì dào zuǒ, yǒu yī rén hū dòu shēng, zhì qí shǒu yǐ qì, shú shì yǐ ér yòu qì. dòu suì gào bié. wèi shí yú lǐ, wén jī zhōng shēng jí zhèn xiǎng, yīn jì ér wù. dòu shēng zhòu mèi, mèng yī lì dǎo ér xī qù, jīng gāo yuán dà zé, shù bǎi lǐ, dǐ yī chéng. jì rù mén, dǎo lì wáng qù. shēng jù shén, jí chū chéng mén. mén yǒu wèi zú, jǔ jiàn ér liè. dòu shēng xùn zhī, wèi zú jǔ jiàn nán zhǐ yuē:" yóu cǐ zǒu shēng dào ěr." dòu shǐ zhī shēn sǐ, bèi hàn ér bì chù. jí nán qù, suī dài, bù gǎn xī. é jiàn shí yú rén lì dào zuǒ, yǒu yī rén hū dòu shēng, zhì qí shǒu yǐ qì, shú shì zhī, nǎi liú gài, yuē:" wú zi hé wéi ér lái?" dòu jù yǐ gào, yuē dòu jí shī xī cóng zǔ xiōng, qí shēng cuī shì zi cháng yǐ shì yǔ yú rén.
冥路杳杳人不知,不用苦说使人悲。喜得逢君传家信,后会茫茫何处期。”窦生昼寐,梦一吏导而西去,经高原大泽,数百里,抵一城。既入门,导吏亡去。生惧甚,即出城门。门有卫卒,举剑而列。窦生讯之,卫卒举剑南指曰:“由此走生道耳。”窦始知身死,背汗而髀怵。即南去,虽殆,不敢息。俄见十余人立道左,有一人呼窦生,挚其手以泣,熟视已而又泣。窦遂告别。未十余里,闻击钟声极震响,因悸而寤。窦生昼寐,梦一吏导而西去,经高原大泽,数百里,抵一城。既入门,导吏亡去。生惧甚,即出城门。门有卫卒,举剑而列。窦生讯之,卫卒举剑南指曰:“由此走生道耳。”窦始知身死,背汗而髀怵。即南去,虽殆,不敢息。俄见十余人立道左,有一人呼窦生,挚其手以泣,熟视之,乃刘溉,曰:“吾子何为而来?”窦具以告,曰窦即师锡従祖兄,其甥崔氏子常以事语于人。