dōng dōu chóng ràng lǐ yǒu lǐ shì zhái, lǐ chuán yún:" qí zhái fēi jí zhī dì, gù bù kě jū." lǐ shēng jì zú, qí jiā jǐn xǐ jū lù hún bié shù, yóu shì jiàn qí mén qiě shù nián yǐ. kāi yuán zhōng, yǒu wáng cháng shǐ zhě, wáng qí míng. zhǎng shǐ cháng wèi qīng xiǎn guān, yǐ shǐ jiǔ wǔ quán guì, suì bìn wèi zhǎng lì yú wú yuè jiān. hòu tuì jū luò zhōng, yīn zhì lǐ shì zhái yǐ jiā yān. zhǎng shǐ sù jìn, wén qí zhái yǒu bù xiáng zhī míng, qiě yuē:" wǒ mìng zài tiān, bù zài zhái." jí rù ér jū. cháng dú chǔ táng zhī xī yǔ xià. hòu yī xī, wén qí āi xiào zhī yīn, jí qīng chǔ, ruò fēng lài yān. zhǎng shǐ qǐ ér wàng zhī, jiàn yī rén, yī hēi yī, lì yú jǐ shàng. zhǎng shǐ yán shēng chì zhī, qí rén jí biàn jǔ yī zú jī zhǎng shǐ jiān, zhǎng shǐ jù ér tuì, qí rén yì qù. zhǎng shǐ yīn bìng chuāng, qiě shén. hòu xún yú, fāng shǎo yù. yè zhōng yòu wén āi xiào zhī yīn, jiā tóng xún zhī, shí jiàn hēi yī rén zài tíng shù shàng. zhǎng shǐ yǒu dì shàn shè, yú shì mìng gōng shè zhī, yī fà suì zhōng. qí rén háo jiào, tiào shàng xī wǔ wū wǎ ér qù. míng rì xún qí jī, jiē wú suǒ jiàn. suì qiū, zhǎng shǐ zhào gōng rén chóng xiū mǎ jiù, yīn fā zhòng shě nèi, dé yī sǐ yuán, yǒu shǐ guàn xié. yàn qí shǐ, guǒ zhǎng shǐ dì zhī shǐ yě. fāng wù hēi yī zhě nǎi yuán ěr.
东都崇让里有李氏宅,里传云:“其宅非吉之地,固不可居。”李生既卒,其家尽徙居陆浑别墅,由是键其门且数年矣。开元中,有王长史者,亡其名。长史常为清显官,以使酒忤权贵,遂摈为长吏于吴越间。后退居洛中,因质李氏宅以家焉。长史素劲,闻其宅有不祥之名,且曰:“我命在天,不在宅。”即入而居。常独处堂之西宇下。后一夕,闻其哀啸之音,极清楚,若风籁焉。长史起而望之,见一人,衣黑衣,立于几上。长史严声叱之,其人即便举一足击长史肩,长史惧而退,其人亦去。长史因病疮,且甚。后旬余,方少愈。夜中又闻哀啸之音,家僮寻之,时见黑衣人在庭树上。长史有弟善射,于是命弓射之,一发遂中。其人嗥叫,跳上西庑屋瓦而去。明日寻其迹,皆无所见。岁秋,长史召工人重修马厩,因发重舍内,得一死猿,有矢贯胁。验其矢,果长史弟之矢也。方悟黑衣者乃猿尔。