táng gù jiàn nán jié dù shǐ tài wèi jiān zhōng shū lìng wéi gāo, jì shēng yī yuè, qí jiā zhào qún sēng huì shí. yǒu yī hú sēng, mào shén lòu, bù zhào ér zhì. wéi shì jiā tóng xián nù zhī, yǐ bì xí zuò yú tíng zhōng. jì shí, wéi shì mìng rǔ mǔ chū yīng ér, qǐng qún sēng zhù qí shòu. hú sēng suǒ zì shēng jiē, wèi yīng ér yuē," bié jiǔ wú yàng hū?" yīng ér ruò yǒu xǐ sè. zhòng jiē yì zhī. wéi shì xiān jūn yuē:" cǐ zi shēng cái yī yuè, wú shī hé gù yán bié jiǔ yé!" hú sēng yuē:" cǐ fēi tán yuè zhī suǒ zhī yě." wéi shì gù wèn zhī, hú sēng yuē:" cǐ zi nǎi zhū gě wǔ hòu zhī hòu shēn ěr. wǔ hòu dāng dōng hàn zhī jì, wèi shǔ chéng xiàng, shǔ rén shòu qí cì qiě jiǔ. jīn jiàng shēng yú shì, jiāng wèi shǔ mén shuài, qiě shòu shǔ rén zhī fú. wú wǎng suì zài jiàn mén, yǔ cǐ zi yǒu shàn. jīn wén jiàng yú wéi shì, wú gù bù yuǎn ér lái." wéi shì yì qí yán, yīn yǐ wǔ hòu zì zhī. hòu wéi shì zì shǎo jīn wú jié zhì jiàn nán jūn, lèi qiān tài wèi jiān zhōng shū lìng, zài shǔ shí bā nián, guǒ qì hú sēng zhī yǔ yě.
唐故剑南节度使太尉兼中书令韦皋,既生一月,其家召群僧会食。有一胡僧,貌甚陋,不召而至。韦氏家童咸怒之,以弊席坐于庭中。既食,韦氏命乳母出婴儿,请群僧祝其寿。胡僧所自升阶,谓婴儿曰,“别久无恙乎?”婴儿若有喜色。众皆异之。韦氏先君曰:“此子生才一月,吾师何故言别久耶!”胡僧曰:“此非檀越之所知也。”韦氏固问之,胡僧曰:“此子乃诸葛武侯之后身耳。武侯当东汉之季,为蜀丞相,蜀人受其赐且久。今降生于世,将为蜀门帅,且受蜀人之福。吾往岁在剑门,与此子友善。今闻降于韦氏,吾固不远而来。”韦氏异其言,因以武侯字之。后韦氏自少金吾节制剑南军,累迁太尉兼中书令,在蜀十八年,果契胡僧之语也。