kāi yuán zhōng, jiāng nán dà shuǐ, nì ér sǐ zhě shù qiān. jùn yǐ zhuàng wén, xuán zōng zhào shì yù shǐ wū jūn zài wǎng xún zhī. zài zhì jiāng nán, hū jiàn dào bàng yǒu gǔ mù, shuǐ kuì qí xué. gōng niàn zhī, mìng qiān qí hái yú gāo yuán shàng. jì fā mù, dé yī shí, záo ér chéng wén, gài zhì qí mù yě. zhì hòu yǒu míng èr shí yán, nǎi bo dì zhě zhī cí. cí yuē: hòu yī qiān suì, cǐ dì huà wéi quán. lài féng wū shì yù, yí wǒ xiàng gāo yuán".
开元中,江南大水,溺而死者数千。郡以状闻,玄宗诏侍御史邬君载往巡之。载至江南,忽见道傍有古墓,水溃其穴。公念之,命迁其骸于高原上。既发墓,得一石,凿而成文,盖志其墓也。志后有铭二十言,乃卜地者之词。词曰:后一千岁,此地化为泉。赖逢邬侍御,移我向高原”。
" ěr hòu yī qiān suì, cǐ dì huà wéi quán. lài féng wū shì yù, yí wǒ xiàng gāo yuán". hòu yī qiān suì, cǐ dì huà wéi quán. lài féng wū shì yù, yí wǒ xiàng gāo yuán".
“尔后一千岁,此地化为泉。赖逢邬侍御,移我向高原”。后一千岁,此地化为泉。赖逢邬侍御,移我向高原”。
zài lǎn ér yì zhī. yīn xiào qí nián, guǒ qiān suì yǐ.
载览而异之。因校其年,果千岁矣。