táng xuán zōng cháng qián lóng yú xīng qìng gōng, jí jí wèi, qí xīng qìng chí cháng yǒu yī xiǎo lóng chū yóu gōng wài yù gōu shuǐ zhōng, qí zhuàng wān yán, fù téng yì zhī zhuàng. gōng pín nèi shù, mí bù jù zhān. hòu xuán zōng xìng shǔ, luán yú jiāng fā, qián yī xī, qí lóng zì chí zhōng yù sù yún, yuè rán gèn kōng, wàng xī nán ér qù. huán liè zhī shì, lǜ gòng guān zhī. jí shàng xíng zhì jiā líng jiāng, chéng zhōu jiāng dù, jiàn xiǎo lóng yì zhōu ér jìn. shì chén xián dǔ zhī. shàng xuàn rán qì xià, gù wèi zuǒ yòu yuē:" cǐ wú xīng qìng chí zhōng lóng yě." mìng yǐ jiǔ wò lèi, shàng qīn zì zhù zhī. lóng nǎi zì shuǐ zhōng zhèn liè ér qù.
唐玄宗尝潜龙于兴庆宫,及即位,其兴庆池尝有一小龙出游宫外御沟水中,奇状蜿蜒,负腾逸之状。宫嫔内竖,靡不具瞻。后玄宗幸蜀,銮舆将发,前一夕,其龙自池中御素云,跃然亘空,望西南而去。环列之士,率共观之。及上行至嘉陵江,乘舟将渡,见小龙翼舟而进。侍臣咸睹之。上泫然泣下,顾谓左右曰:“此吾兴庆池中龙也。”命以酒沃酹,上亲自祝之。龙乃自水中振鬣而去。