tiān zhuǎn běi, rì shēng dōng. dōng fēng dàn dàn, xiǎo rì méng méng. yě qiáo shuāng zhèng huá, jiāng lù xuě chū róng. bào guó zhōng chén xīn bǐng chì, shāng chūn měi nǚ liǎn xiāo hóng. mèng kē chéng rú, zǎo jí sān qiān cí mǔ lì céng cān dé dào, zhōng yóu yī guàn shèng rén gōng. qīng shǔ diàn, guǎng hán gōng. shī tuī dù fǔ, fù nǐ yáng xióng. rén qíng lěng nuǎn yì, shì tài yán liáng tóng. sī zhuì huái chóng piāo zhàng màn, zhú yā huā dié hù fáng lóng. gāo shì yóu lái, jī chǐ yìn kāi tái jìng lǜ zhuàng yuán guī qù, mǎ tí tà pò xìng ní hóng. lóng quán jiàn, niǎo hào gōng. chūn nuó zhú yì, shè jiǔ qí fēng. dí zòu lóng yín shuǐ, xiāo chuī fèng xiào tóng. jiāng miàn yú zhōu fú yī yè, lóu tái qiào gǔ bào sān tòng. shí dāng wǔ gēng, shù yǐn gǒng cháo tiān què wài lòu guò bàn yè, jǐ rén gē wǔ yuè míng zhōng.
天轉北,日升東。東風淡淡,曉日蒙蒙。野橋霜正滑,江路雪初融。報國忠臣心秉赤,傷春美女臉消紅。孟軻成儒,早藉三遷慈母力;曾參得道,終由一貫聖人功。清暑殿,廣寒宮。詩推杜甫,賦擬揚雄。人情冷暖異,世態炎涼同。絲墜槐蟲飄帳幔,竹壓花蝶護房櫳。高士游來,屐齒印開苔徑綠;狀元歸去,馬蹄踏破杏泥紅。龍泉劍,鳥號弓。春儺逐疫,社酒祈豐。笛奏龍吟水,簫吹鳳嘯桐。江面漁舟浮一葉,樓台譙鼓報三通。時當五更,庶尹拱朝天闕外;漏過半夜,幾人歌舞月明中。