strong yǎng shēng bǔ shì xiāng jí yī strong
养生 卜筮 相 疾 医
yǎng shēng
◇养生
yì yuē: tiān dì zhī dà dé yuē shēng.
《易》曰:天地之大德曰生。
wén zǐ yuē: tài shàng yǎng shén, qí cì yǎng xíng, shén qīng yì píng, bǎi jié jiē níng, yǎng shēng zhī běn yě, féi jī fū, chōng cháng wèi, bì shì yù, yǎng shēng zhī mò yě.
《文子》曰:太上养神,其次养形,神清意平,百节皆宁,养生之本也,肥肌肤,充肠胃,闭嗜欲,养生之末也。
zhuāng zǐ yuē: chuī xū hū xī, tǔ gù nà xīn, cǐ dǎo yǐn zhī shì, yǎng xíng zhī rén yě, péng zǔ shòu kǎo zhě zhī suǒ hǎo yě.
《庄子》曰:吹吁呼吸,吐故纳新,此导引之士,养形之人也,彭祖寿考者之所好也。
hán zǐ yuē: shén bù zhù yú wài zé shēn quán, shēn quán zhī wèi dé, dé zhě dé shēn yě.
《韩子》曰:神不注於外则身全,身全之谓得,得者得身也。
huá tā bié zhuàn yuē: tā cháng yǔ wú pǔ, rén tǐ yù de láo dòng, dàn bù dàng zì shǐ jí ěr, tǐ cháng dòng yáo, gǔ qì dé xiāo, xuè mài liú tōng, jí zé bù shēng, qīng jiàn hù shū, suī yòng yì fǔ zhī mù, zhāo mù kāi bì dòng yáo, suì zuì wǎn xiǔ, shì yǐ gǔ zhī xiān zhě, chì sōng péng zǔ zhī wèi dǎo yǐn, gài qǔ yú cǐ yě.
华他别传曰:他尝语吴普,人体欲得劳动,但不当自使极尔,体常动摇,穀气得消,血脉流通,疾则不生,卿见户枢,虽用易腐之木,朝暮开闭动摇,遂最晚朽,是以古之仙者,赤松彭祖之为导引,盖取於此也。
bào piáo zǐ yuē: ěr nǎi jǔ xī bǎo huá, gǔ shén tài qīng, wài zhēn wǔ yào, nèi shǒu jiǔ jīng.
《抱朴子》曰:尔乃咀吸宝华,谷神太清,外珍五耀,内守九精。
yòu yuē: chéng yáng qiè jiǎn, shǎo shí xíng liè, duò kōng zhǒng zhōng, jī è, jiàn zhǒng zhōng xiān yǒu dà guī, shǔ shù huí zhuǎn, suǒ xiàng wú cháng, zhāng kǒu tūn qì, huò fǔ huò yǎng, jiǎn sù yì wén guī néng dǎo yǐn, nǎi shì suí guī suǒ wéi, suì bù fù jī, bǎi yú rì, pō kǔ jí, hòu rén yǒu ǒu kuī zhǒng zhōng, jiàn jiǎn ér chū zhī, hòu jìng néng yàn qì duàn gǔ, wèi wáng zhào zhì tǔ shì zhōng, bì shì zhī, yī nián bù shí, yán sè yuè zé, qì lì zì ruò.
又曰:城阳郄俭,少时行猎,堕空冢中,饥饿,见冢中先有大龟,数数回转,所向无常,张口吞气,或俯或仰,俭素亦闻龟能导引,乃试随龟所为,遂不复饥,百馀日,颇苦极,后人有偶窥冢中,见俭而出之,后竟能咽气断穀,魏王召置土室中,闭试之,一年不食,颜色悦泽,气力自若。
lùn wèi jī kāng yǎng shēng lùn yuē: shì huò yǒu wèi shén xiān kě yǐ xué dé, bù sǐ kě yǐ lì zhì zhě, huò yún shàng shòu yī bǎi èr shí, gǔ jīn suǒ tóng, guò cǐ yǐ wǎng, mò fēi yāo wàng, cǐ jiē liǎng shī qí qíng, cū shì lùn zhī, fū shén xiān suī bù mù jiàn, rán jì jí suǒ zài, qián shǐ suǒ chuán, jiào ér lùn zhī, qí yǒu bì yǐ, shì chí shòu yì qì, bǐng zhī zì rán, fēi jī xué suǒ néng zhì yě, zhì yú dǎo yǎng de lǐ yǐ jǐn mìng, shàng huò qiān yú suì, xià kě shǔ bǎi nián, ér shì bù jīng, gù mò néng dé zhī, dòu lìng rén zhòng, yú lìng rén míng, hé huān juān fèn, xuān cǎo wàng yōu, yú zhì suǒ zhī yě, xūn xīn hài mù, tún yú bù yǎng, cháng shì suǒ shí yě, shī chù tóu ér hēi, shè shí bǎi ér xiāng, jǐng chù xiǎn ér yǐng, chǐ jū jìn ér huáng, tuī cǐ ér yán, fán suǒ shí zhī qì, zhēng xìng rǎn shēn, mò bù xiāng yìng, qǐ wéi zhēng zhī shǐ zhòng ér wú suǒ qīng, hài zhī shǐ àn ér wú suǒ míng, rǎn zhī shǐ huáng ér wú shǐ yán zāi, gù shén nóng yuē: shàng yào xìng zhě, wén xuǎn wǔ shí sān zuò shàng yào yǎng mìng, zhōng yào yǎng xìng zhě, cǐ yǒu tuō wén. chéng zhī xìng mìng zhī lǐ, yīn fǔ yǎng yǐ tōng yě.
【论】魏嵇康养生论曰:世或有谓神仙可以学得,不死可以力致者,或云上寿一百二十,古今所同,过此以往,莫非妖妄,此皆两失其情,粗试论之,夫神仙虽不目见,然记籍所载,前史所传,较而论之,其有必矣,似持受异气,禀之自然,非积学所能致也,至於导养得理以尽命,上获千馀岁,下可数百年,而世不精,故莫能得之,豆令人重,榆令人瞑,合欢蠲忿,萱草忘忧,愚智所知也,薰辛害目,豚鱼不养,常世所识也,虱处头而黑,麝食柏而香,颈处险而癭,齿居晋而黄,推此而言,凡所食之气,蒸性染身,莫不相应,岂唯蒸之使重而无所轻,害之使闇而无所明,染之使黄而无使延哉,故神农曰:上药性者,[《文选》五十三作上药养命,中药养性者,此有脱文。]诚知性命之理,因辅养以通也。
bǔ shì
◇卜筮
lǐ jì yuē: guī wèi bo, cè wèi shì.
《礼记》曰:龟为卜,筴为筮。
yòu yuē: xī sān dài míng wáng, jiē shì tiān dì zhī shén míng, wú fēi bǔ shì zhī yòng, bù gǎn yǐ qí sī xiè shì shàng dì, yán dòng rèn bǔ shì yě. shì gù bù fàn rì yuè, bù wéi bǔ shì.
又曰:昔三代明王,皆事天地之神明,无非卜筮之用,不敢以其私亵事上帝,[言动任卜筮也。]是故不犯日月,不违卜筮。
shàng shū yuē: lì bǔ shì rén.
《尚书》曰:立卜筮人。
gǔ shǐ kǎo yuē: páo xī shì zuò, shǐ yǒu shì, qí hòu yīn shí wū xián shàn shì.
古史考曰:庖牺氏作,始有筮,其后殷时巫咸善筮。
mù tiān zǐ chuán yuē: tiān zǐ shì liè cuì zé, qí guà yù sòng, féng gōng zhàn zhī yuē: sǒu zé cāng cāng, qí yí zhèng gōng, róng shì zé cóng.
《穆天子传》曰:天子筮猎萃泽,其卦遇讼,逢公占之曰:薮泽苍苍,其宜正公,戎事则从。
zuǒ zhuàn yuē: zhū wén gōng bo qiān yú yì, shǐ yuē: lì yú mín ér bù lì yú jūn, zhū zǐ yuē: gǒu lì yú mín, gū zhī lì yě, tiān shēng mín ér shù zhī jūn, yǐ lì zhī yě, mín jì lì yǐ, gū bì yǔ yān.
《左传》曰:邾文公卜迁于绎,史曰:利於民而不利於君,邾子曰:苟利於民,孤之利也,天生民而树之君,以利之也,民既利矣,孤必与焉。
shǐ jì yuē: bo zhě yǐ fǎ tiān dì, xiàng sì shí, yú mín rén yì, fēn cè dìng guà, xuán shì zhèng qí, ér hòu yán tiān dì lì hài, shì zhī chéng bài, xī xiān wáng dìng guó, bì xiān guī cè rì yuè, ér nǎi gǎn dài, zhèng shí rì, nǎi hòu rù, jiā chǎn zǐ, bì xiān zhàn jí xiōng, hòu nǎi yù zhī, fú xī zuò bā guà, wèi sān bǎi bā shí sì yáo, ér tiān xià zhì, jù jiàn fàng wén wáng bā guà, yǐ pò dí guó, bà tiān xià.
《史记》曰:卜者以法天地,象四时,於民仁义,分策定卦,旋式正綦,而后言天地利害,事之成败,昔先王定国,必先龟筴日月,而乃敢代,正时日,乃后入,家产子,必先占吉凶,后乃育之,伏牺作八卦,为三百八十四爻,而天下治,句践放文王八卦,以破敌国,霸天下。
lùn jìn yǔ chǎn shī guī lùn yuē: fū wù shēng ér hòu yǒu xiàng, xiàng ér hòu yǒu shù, yǒu shù ér hòu jí xiōng cún yān, shī zhě xún shù zhī zhǔ, fēi shén míng zhī suǒ cún, guī zhě qǐ zhào zhī zhì, fēi líng zhào zhī suǒ shēng, hé yǐ míng zhī, fū qiú wù yú àn shì, yè jiàn zhě dé zhī, wú yè jiàn zhī lǎng. yòu yǐ huǒ dé zhī, dé zhī gōng tóng yě, zhì gōng zhī jī yì yě, bù kě jiàn mù yīn huǒ jiàn, biàn wèi huǒ wèi mù, shén píng shī tōng. yòu wèi shī wèi shén yě, yóu cǐ yán zhī, shén míng zhī dào, zé dà xián zhī àn shì, shī guī zhī yòng, qǐ fēi yán zi zhī lóng zhú yé, shī guī zhī yùn, yì suǒ yǐ gǎn xīng guà zhào, qiú tōng nì shù. yòu fēi yáo xiàng zhī tǐ, nǐ yì zhī jí zhě yě, ān dé chāo dēng xiān ér hán líng dú bèi zāi, qiě shū fāng zhī bo, huò zé xiàng cǎo mù, huò qǔ lèi wǎ shí, ér jí xiōng zhī yīng, bù yì shī guī, cǐ wèi shén tōng zhī zhǔ, zì yǒu miào huì, bù yóu xíng qì, xún lǐ zhī qì, huò yīn tā fāng, bù xì shī guī, rán jīng yǒu tiān shēng shén wù, bù zài yuán shén zhī shuō, yán zhě suǒ yóu yě, zhí chēng shén zhī měi, yǐ jí qí jī, yì yóu quán suī dé yú, quán fēi yú yě, tí suī dé tù, tí fēi tù yě, shì yǐ xiàng yǐ qiú miào, miào dé zé xiàng, wàng shī yǐ qiú shén, shén qióng zé shī fèi.
【论】晋庾阐蓍龟论曰:夫物生而后有象,象而后有数,有数而后吉凶存焉,蓍者寻数之主,非神明之所存,龟者启兆之质,非灵照之所生,何以明之,夫求物於闇室,夜鉴者得之,无夜鉴之朗。又以火得之,得之功同也,致功之迹异也,不可见目因火鉴,便谓火为目,神凭蓍通。又谓蓍为神也,由此言之,神明之道,则大贤之闇室,蓍龟之用,岂非颜子之龙烛耶,蓍龟之运,亦所以感兴卦兆,求通逆数。又非爻象之体,拟议之极者也,安得超登仙而含灵独备哉,且殊方之卜,或责象草木,或取类瓦石,而吉凶之应,不异蓍龟,此为神通之主,自有妙会,不由形器,寻理之器,或因他方,不系蓍龟,然经有天生神物,不载圆神之说,言者所由也,直称神之美,以及其迹,亦犹筌虽得鱼,筌非鱼也,蹄虽得兔,蹄非兔也,是以象以求妙,妙得则象,忘蓍以求神,神穷则蓍废。
zhēn sòng yán yán zhī dà shì zhēn yuē: yú yīn dú yì, ǒu yì shī guī, yǒu rén yǒu qǐng jué yóu huàn wù zhì, guà yǒu jiù zhàn, gù zuò dà zhēn yǐ wù yān, xiān wáng shè shì, dà rén jǐn lǜ, guà zāo tóng rén, biàn ér zhī yù, xiān hào hòu xiào, chū kuí mò yù, shí zhì yùn lái, dāng zài sān wǔ, gōng bì guān chéng, jī hū yǎn shù, qìng zài kūn gōng, zāi zài kǎn lù, bù chū hù tíng, dú lì wú jù, wéi cǐ ér dòng, tóu zú shī bù, wú duò ěr yí, líng gǔ yǒu zhī, wú yuē yú nì, shén cè bù yù, nán rén sī zhēn, gǎn gào chí wù.
【箴】宋颜延之大筮箴曰:余因读易,偶意蓍龟,友人有请决游宦务志,卦有咎占,故作大箴以悟焉,先王设筮,大人尽虑,卦遭同人,变而之豫,先号后笑,初睽末遇,时至运来,当在三五,功毕官成,几乎衍数,庆在坤宫,灾在坎路,不出户庭,独立无惧,违此而动,投足失步,无惰尔仪,灵骨有知,无曰余逆,神筴不豫,南人司箴,敢告驰骛。
xù liáng yuán dì dòng lín xù yuē: gài wén xuán xiāo zhī yě, guǐ fāng nán cè, zhū niǎo zhī shě, shén dào mò zhī, ér tí màn xiǎo pī, jí biàn huáng zhōng zhī qì, líng tái xī wàng, biàn zhī yù jǐng zhī sè, fù yǐ tán hū tiān zhě, suī jué míng yán zhī wài, cún hū wǒ zhě, hái jū chēng wèi zhī zhōng, yú yòu xué xīng wén, duō lì suì rěn, hǎi zhōng zhī shū, lüè jiē xún jiū, wū xián zhī shuō, piān de yán qiú, suī zǐ wēi tiáo dì, rú guān zhǎng wò, qīng lóng xiǎn huì, yì hū kuī lǎn, xiàn mén wǔ jiāng, jí jīng wán xí, hán zhōng liù rén, cháng suǒ bǎo ài, zhì rú zhōu wáng bái zhì zhī shì, yīn rén fēi yàn zhī bo, shī míng jù xuě, fēi guān dì jí zhī shān, guà yǒu mì yún, néng yōng xī jiāo zhī qì, yáo tōng qī shèng, shì jīng sān gǔ, shān yáng wáng shì, zhí jiě tán xuán, hé dōng guō shēng, cái néng shè fù, jiān ér liǎng zhī, qiè zì xǔ yǐ.
【序】梁元帝洞林序曰:盖闻玄枵之野,鬼方难测,朱鸟之舍,神道莫知,而缇幔晓披,即辩黄锺之气,灵台夕望,便知玉井之色,复以谈乎天者,虽绝名言之外,存乎我者,还居称谓之中,余幼学星文,多历岁稔,海中之书,略皆寻究,巫咸之说,偏得研求,虽紫微迢递,如观掌握,青龙显晦,易乎窥览,羡门五将,亟经玩习,韩终六壬,常所宝爱,至如周王白雉之筮,殷人飞燕之卜,蓍名聚雪,非关地极之山,卦有密云,能拥西郊之气,爻通七圣,世经三古,山阳王氏,直解谈玄,河东郭生,才能射覆,兼而两之,窃自许矣。
xiāng
◇相
sūn qīng zǐ yuē: gǔ zhě gū bù zǐ qīng, jīn zhī shì yǒu táng jǔ, xiāng rén xíng zhuàng yán sè, ér zhī qí jí xiōng, shì sú chēng zhī, xiāng xíng bù rú lùn xīn, lùn xīn bù rú zé shù, xíng bù shèng xīn, xīn bù shèng shù, shù zhèng ér xīn cóng zhī, zé xíng xiāng è ér xīn shù shàn, wú hài wèi jūn zǐ yě, xíng xiāng suī shàn, ér xīn shù è, wú hài wèi xiǎo rén yě.
《孙卿子》曰:古者姑布子卿,今之世有唐举,相人形状颜色,而知其吉凶,世俗称之,相形不如论心,论心不如择术,形不胜心,心不胜术,术正而心从之,则形相恶而心术善,无害为君子也,形相虽善,而心术恶,无害为小人也。
yòu yuē: àn běn tiáo qián yǒu tuō tiáo, wén yì yǒu tuō é. xǔ fù táng jǔ dèng tōng tiáo hóu, cǐ sì gōng jiē shàn xiāng.
又曰:[按本条前有脱条,文亦有脱讹。]许负唐举邓通条侯,此四公皆善相。
shǐ jì àn cǐ chǔ shǎo sūn bǔ jiàn shǐ jì jiǔ shí liù zhāng chéng xiàng chuán. yuē: wéi xián zhì dà hóng lú, yǒu xiāng gōng xiāng zhī, dāng zhì chéng xiàng, xián yǒu nán sì rén. yòu shǐ xiāng zhī, zhì dì èr zi xuán chéng, yuē: cǐ zi guì, yì dāng wèi chéng xiàng, xián yuē: wǒ ruò wéi chéng xiàng, yǒu zhǎng zǐ zài, shì ān dé wèi zhī, xián hòu jìng wèi chéng xiàng, jì sǐ ér zhǎng zǐ yǒu zuì, nǎi lì xuán chéng, shì jù zhí guān bù chéng xiàng piān.
《史记》[按此褚少孙补见史记九十六张丞相传。]曰:韦贤至大鸿胪,有相工相之,当至丞相,贤有男四人。又使相之,至第二子玄成,曰:此子贵,亦当为丞相,贤曰:我若为丞相,有长子在,是安得为之,贤后竟为丞相,既死而长子有罪,乃立玄成,[事具职官部丞相篇。]
dōng guān hàn jì yuē: xiào shùn liáng hòu, yǒng jiàn sān nián, xuǎn rù yè tíng, xiāng gōng lái tōng jiàn, jué rán jīng hài, què zài bài hè yuē: cǐ suǒ wèi rì jiǎo yǎn yuè, xiāng zhī jí guì, chén suǒ wèi cháng jiàn yě.
《东观汉记》曰:孝顺梁后,永建三年,选入掖庭,相工莱通见,矍然惊骇,却再拜贺曰:此所谓日角偃月,相之极贵,臣所未尝见也。
yòu yuē: bān chāo xíng yì xiāng zhě, yuē: bù yī zhū shēng ěr, dāng fēng hóu wàn lǐ zhī wài, chāo wèn qí zhuàng, xiāng zhě yuē: shēng yàn hàn, fēi ér shí ròu, cǐ wàn lǐ hóu xiāng yě.
又曰:班超行诣相者,曰:布衣诸生尔,当封侯万里之外,超问其状,相者曰:生燕颔,飞而食肉,此万里侯相也。
lùn wèi chén wáng cáo zhí xiāng lùn yuē: shì rén gù yǒu shēn jí ér zhì lì, tǐ xiǎo ér míng gāo zhě, yú shèng zé fǒu, shì yǐ yáo méi bā cǎi, shùn mù zhòng tóng, yǔ ěr cān lòu, wén wáng sì rǔ, rán zé shì yì yǒu sì rǔ zhě, cǐ zé nú mǎ yī máo shì jì ěr.
【论】魏陈王曹植相论曰:世人固有身瘠而志立,体小而名高者,於圣则否,是以尧眉八采,舜目重瞳,禹耳参漏,文王四乳,然则世亦有四乳者,此则驽马一毛似骥耳。
yòu yuē: sòng chén yǒu gōng sūn lǚ zhě, zhǎng qī chǐ, miàn zhǎng sān chǐ, guǎng sān cùn, míng zhèn tiān xià, ruò cǐ zhī zhuàng, gài yuǎn dài ér qiú, fēi yī shì zhī yì yě, shǐ xíng shū yú wài, dào hé qí zhōng, míng zhèn tiān xià, bù yì yí hū, yǔ yún, wú yōu ér qī, yōu bì jí zhī, wú qìng ér huān, lè bì hái zhī, cǐ xīn yǒu xiān dòng, ér shén yǒu xiān zhī, zé sè yǒu xiān jiàn yě, gù biǎn què jiàn huán gōng, zhī qí jiāng wáng, shēn shū jiàn wū chén, zhī qí qiè qī ér táo yě, xún zǐ yuē: yǐ wéi tiān bù zhī rén shì yé, zé zhōu gōng yǒu fēng léi zhī zāi, sòng jǐng yǒu sān cì zhī fú, yǐ wéi zhī rén shì hū, zé chǔ zhāo yǒu fú yǒng zhī yīng, zhū wén wú yán qī zhī bào, yóu shì yán zhī, zé tiān dào zhī yǔ xiāng zhàn, kě zhī ér yí, bù kě dé ér wú yě.
又曰:宋臣有公孙吕者,长七尺,面长三尺,广三寸,名震天下,若此之状,盖远代而求,非一世之异也,使形殊於外,道合其中,名震天下,不亦宜乎,语云,无忧而戚,忧必及之,无庆而欢,乐必还之,此心有先动,而神有先知,则色有先见也,故扁鹊见桓公,知其将亡,申叔见巫臣,知其窃妻而逃也,荀子曰:以为天不知人事耶,则周公有风雷之灾,宋景有三次之福,以为知人事乎,则楚昭有弗禜之应,邾文无延期之报,由是言之,则天道之与相占,可知而疑,不可得而无也。
wèi wáng lǎng xiāng lùn yuē: rán zhòng ní zhī mén, tóng guān zhī qún, bù yán xiāng xíng zhī shì, yì zhě yì nán jù gù yě, gǔ zhī rén, gù yǒu huái bù fù qí mào, xíng bù chēng qí shēng zhě, shì gù fū zǐ yǐ yán xìn xíng, shī zhī yú zǎi yǔ, yǐ mào dù xìng, shī zhī yú zǐ yǔ, shèng rén zhī yú tīng chá jīng yǐ, rán yóu huò yǒu suǒ bù dé, yǐ cǐ tuī zhī, zé bǐ dù biǎo mén gǔ, zhǐ sè zhāi lǐ, bù cháng zhōng bì yǐ, ruò fú zhōu zhī shū fú, hàn zhī xǔ fù, gè yǐ shàn xiāng chèn yú qián shì, ér shū zhuān jì qí xiào yàn zhī yóu zhù zhě, bù guò gōng sūn shì zhī èr zi, yǔ fū zhōu shì zhī tiáo hóu ér yǐ.
魏王朗相论曰:然仲尼之门,童冠之群,不言相形之事,抑者亦难据故也,古之人,固有怀不副其貌,行不称其声者,是故夫子以言信行,失之於宰予,以貌度性,失之於子羽,圣人之於听察精矣,然犹或有所不得,以此推之,则彼度表扪骨,指色摘理,不常中必矣,若夫周之叔服,汉之许负,各以善相称於前世,而书专记其效验之尤著者,不过公孙氏之二子,与夫周氏之条侯而已。
zàn zhōu yǔ xìn yǐ cài zé jiù táng shēng xiàng zàn yuē: cài zé jī lǚ, táng shēng jué yí, wú láo shén cè, bù wèn líng guī, fù guì zì qǔ, nián shòu xū qī, suī yún yì xiāng, huì dài féng shí.
【赞】周庾信以蔡泽就唐生相赞曰:蔡泽羁旅,唐生决疑,无劳神策,不问灵龟,富贵自取,年寿须期,虽云异相,会待逢时。
xù liáng táo hóng jǐng xiāng jīng xù yuē: xiāng zhě, gài xìng mìng zhī zhe hū xíng gǔ, jí xiōng zhī biǎo hū qì mào, yì yóu shì xiān móu ér hòu dòng, xīn xiān dòng ér hòu yīng, biǎo lǐ xiāng gǎn, mò zhī suǒ yǐ rán, qiě fù guì shòu yāo, gè zhí qí shù, dǒng xián fǔ zài ruò guàn, biàn wèi guò sān gōng, zī bàn yú guó, ér cái chū shì, shēn cuī jiā pò, féng táng kù chuān láng shǔ, yáng xióng bì lì gāo gé, ér bìng zhì bái shǒu, huò chuí lǎo yù shí, ér huàn bù guò wèi shǐ, huò yǐng huì ruò shén, jǐn zhì tiáo chèn, huò bù biàn shū mài, gèng bǎo huáng gǒu, cǐ yòu míng qí piān yǒu de yě.
【序】梁陶弘景相经序曰:相者,盖性命之著乎形骨,吉凶之表乎气貌,亦犹事先谋而后动,心先动而后应,表里相感,莫知所以然,且富贵寿夭,各值其数,董贤甫在弱冠,便位过三公,赀半於国,而裁出世,身摧家破,冯唐袴穿郎署,杨雄壁立高阁,而并至白首,或垂老玉食,而宦不过尉史,或颖惠若神,仅至龆龀,或不辩菽麦,更保黄耇,此又明其偏有得也。
liáng liú xiào biāo xiāng jīng xù yuē: fū mìng zhī yǔ xiāng, yóu shēng zhī yǔ xiǎng, shēng dòng hū jǐ, xiǎng qióng hū yīng, suī shòu yāo cēn cī, xián yú bù yī, qí jiān dà jiào, kě dé wén yǐ, ruò nǎi shēng ér shén ruì, ruò ér néng yán, bā cǎi guāng méi, sì tóng lì mù, sī shí tiān zī zhī tè dá, shèng rén zhī fú biǎo, jì hū rì jiǎo yuè yǎn zhī qí, lóng lóu hǔ jù zhī měi, dì jìng zhèn yú chéng chán, tiān guān yùn yú zhǎng cè, jīn chuí yù zhěn, lěi luò xiāng wàng, fú xī qǐ gài, yǐn lín jiāo yìng, jǐng zhái jì jiān, shí kuì yǐ shí, yì yì dì wáng qīng xiàng zhī míng xiào yě, jí qí shēn mù zhǎng jǐng, tuí yán qī è, shé xíng zhì lì, jiā huì niǎo zhòu, jīn bù shù tǐ, xuè bù huá sè, shǒu wú chūn tí zhī róu, fā yǒu hán péng zhī cuì, huò xiān jí ér hòu xiōng, huò shào zhǎng hū qióng fá, bù qí bēi yú, zhì rú jī gōng níng fù tú zhī róng, kǒng fù miǎo qī huáng zhī jī, fēng běn zhī qí yǒu hòu, huáng zhōng míng qí kě guì, qí jiàn huò yuè mǎ shàn zhēn, huò fēi ér shí ròu, huò zào lì wǎn hóu, chū xíng wèi zhèng, tóng yán wú yǐ bǎo shēng, yù zhuàn zhōng hū è sǐ, yīn sī yǐ guān, hé shì fēi mìng.
梁刘孝标相经序曰:夫命之与相,犹声之与响,声动乎几,响穷乎应,虽寿夭参差,贤愚不一,其间大较,可得闻矣,若乃生而神睿,弱而能言,八采光眉,四瞳丽目,斯实天姿之特达,圣人之符表,洎乎日角月偃之奇,龙楼虎踞之美,地静镇於城缠,天关运於掌策,金搥玉枕,磊落相望,伏犀起盖,隐辚交映,井宅既兼,食匮已实,抑亦帝王卿相之明效也,及其深目长颈,颓颜慼齃,蛇行鸷立,猳喙鸟咮,筋不束体,血不华色,手无春荑之柔,发有寒蓬之悴,或先吉而后凶,或少长乎穷乏,不其悲欤,至如姬公凝负图之容,孔父眇栖遑之迹,丰本知其有后,黄中明其可贵,其间或跃马膳珍,或飞而食肉,或皂隶晚侯,初形未正,铜岩无以饱生,玉馔终乎饿死,因斯以观,何事非命。
jí
◇疾
shǐ jì yuē: chén zhěn shì zhì qín, huì wáng yuē: zi qù guǎ rén zhī chǔ, yì sī guǎ rén fǒu, zhěn duì yuē: wáng wén yuè rén zhuāng xì hū, wáng yuē: fú wén, zhěn yuē: zhuāng xì shì chǔ zhí guī, yǒu qǐng ér jí, wèi yuè shēng, chǔ wáng yuē: xì gù yuè zhī bǐ xì rén yě, jīn shì chǔ zhí guī, guì jí yǐ, yì sī yuè bù, huò duì yuē: fán rén sī gù, zài qí jí yě, bǐ sī yuè, jí yuè shēng, bù sī yuè, jí chǔ shēng, shǐ rén wǎng tīng zhī, yóu shàng yuè shēng yě, jīn chén suī qì zhú zhī chǔ, qǐ néng wú qín shēng zāi.
《史记》曰:陈轸適至秦,惠王曰:子去寡人之楚,亦思寡人否,轸对曰:王闻越人庄舄乎,王曰:弗闻,轸曰:庄舄仕楚执珪,有顷而疾,为越声,楚王曰:舄故越之鄙细人也,今仕楚执珪,贵极矣,亦思越不,或对曰:凡人思故,在其疾也,彼思越,即越声,不思越,即楚声,使人往听之,犹尚越声也,今臣虽弃逐之楚,岂能无秦声哉。
hàn shū yuē: sī mǎ xiàng rú jí shén, shàng yuē: kě wǎng xī qǔ qí shū, shǐ wǎng ér xiàng rú yǐ sǐ, jiā wú yí shū, wèn qí qī, duì yuē: zhǎng qīng wèi cháng yǒu shū yě, shí shí zhù shū, rén yòu qǔ qù, zhǎng qīng wèi sǐ shí, wèi yī juàn shū, yuē: yǒu shǐ lái qiú shū, zòu zhī, qí yí zhá yán fēng shàn shì, suǒ sī zòu yān, tiān zǐ yì zhī.
《汉书》曰:司马相如疾甚,上曰:可往悉取其书,使往而相如已死,家无遗书,问其妻,对曰:长卿未尝有书也,时时著书,人又取去,长卿未死时,为一卷书,曰:有使来求书,奏之,其遗札言封禅事,所司奏焉,天子异之。
huán tán xīn lùn yuē: yú guī pèi dào jí, méng xù bèi jiàng jì jū, chéng xīng mǎ, sù dōng tíng, tíng cháng yí shì zéi, fā zú yè lái, yú lìng lì wù dòu, nǎi xiāng wèn ér qù.
桓谭《新论》曰:余归沛道疾,蒙絮被绛罽裾,乘骍马,宿东亭,亭长疑是贼,发卒夜来,余令吏勿斗,乃相问而去。
yòu yuē: yú shǎo shí, jiàn yáng zǐ yún zhī lì wén gāo lùn, bù zì liàng nián shào xīn jìn, ér wěi yù dǎi jí, cháng jī yī shì, ér zuò xiǎo fù, yòng jīng sī tài jù, ér lì fā zhěn, zi yún yì yán chéng dì shàng gān quán, zhào zhào zuò fù, zú bào, jí juàn wò, mèng qí wǔ cáng chū zài dì, yǐ shǒu shōu nèi, jí jué, dà shǎo qì, jí yī suì ér wáng.
又曰:余少时,见杨子云之丽文高论,不自量年少新进,而猥欲逮及,尝激一事,而作小赋,用精思太剧,而立发疹,子云亦言成帝上甘泉,诏召作赋,卒暴,及倦卧,梦其五藏出在地,以手收内,及觉,大少气,疾一岁而亡。
dōng guān hàn jì yuē: wáng liáng yǐ jí guī, yī suì, fù zhēng zhì xíng yáng, jí dǔ, bù rèn jìn dào, nǎi guò qí yǒu rén, yǒu rén bù kěn jiàn, yuē: bù yǒu zhōng yán qí móu, ér qǔ dà wèi, hé qí wǎng lái xiè xiè bù dàn fán yě, suì jù zhī, liáng cán, zì hòu lián zhēng, zhé chēng jí.
《东观汉记》曰:王良以疾归,一岁,复徵至荥阳,疾笃,不任进道,乃过其友人,友人不肯见,曰:不有忠言奇谋,而取大位,何其往来屑屑不惮烦也,遂拒之,良惭,自后连徵,辄称疾。
sān fǔ jué lù yuē: zhào qí chū míng jiā, nián sān shí yú, yǒu zhòng jí, wò rù qī nián, zì lǜ yǎn hū, nǎi wèi yí lìng, chì xiōng zi, kě lì yī yuán shí yú wú mù qián, kè zhī yuē: hàn yǒu yì mín, xìng zhào míng jiā, yǒu zhì wú shí, mìng yě nài hé, qí hòu jí chōu.
《三辅决录》曰:赵岐初名嘉,年三十馀,有重疾,卧蓐七年,自虑奄忽,乃为遗令,敕兄子,可立一员石於吾墓前,刻之曰:汉有逸民,姓赵名嘉,有志无时,命也奈何,其后疾瘳。
fēng sú tōng yuē: wú yàng, sú shuō jí yě, fán rén xiāng jiàn jí shū wèn zhě, yuē: wú jí yé, àn shàng gǔ zhī shí, cǎo jū lù sù, yàng shì chóng yě, shí rén xīn, fán xiāng láo wèn zhě yuē: wú yàng hū, fēi wéi jí yě.
《风俗通》曰:无恙,俗说疾也,凡人相见及书问者,曰:无疾耶,按上古之时,草居路宿,恙噬虫也,食人心,凡相劳问者曰:无恙乎,非为疾也。
yòu yuē: yǔ zhī zǔ chēn, wèi jí lìng, yǐ xià zhì rì, qǐng zhǔ bù dù xuān, cì jiǔ, shí běi bì shàng yǒu xuán chì nǔ, zhào yú bēi zhōng, qí xíng rú shé, xuān è zhī, rán bù gǎn bù yǐn, qí rì biàn dé jí, yún shé rù fù, hòu chēn shǐ xuān yú gù chù shè jiǔ, bēi zhōng fù yǒu shé, yīn wèi xuān, cǐ nǎi bì shàng nǔ yǐng ěr, fēi yǒu tā guài, xuān yì suì jiě, shén yí yì.
又曰:予之祖郴,为汲令,以夏至日,请主簿杜宣,赐酒,时北壁上有悬赤弩,照於杯中,其形如蛇,宣恶之,然不敢不饮,其日便得疾,云蛇入腹,后郴使宣於故处设酒,杯中复有蛇,因谓宣,此乃壁上弩影耳,非有他怪,宣意遂解,甚怡怿。
shī liáng jiǎn wén dì wò jí shī yuē: chén ē lèi nǔ yǐng, jī bì shì hé yú, jù féng lóng zǐ yù, kōng tàn chǔ wáng jū.
【诗】梁简文帝卧疾诗曰:沉痾类弩影,积弊似河鱼,讵逢龙子浴,空叹楚王菹。
yòu xǐ jí chōu shī yuē: cháo chuāng yóu yǎn shàn, sù màn wèi xuán gōu, xiāo yáo lín sì zhù, jiān chí sàn jiǔ chóu, suī tóng wèi zi bèi, liáo xǐ zhì shēng chōu, zāi xīng yè chū jìng, míng qín wǎn qù lóu, juān xié wú jiǎ fú, yāo qì xī liáng niú, gé lián yīn cuì, yìng shuǐ hán zhū liú, dān jīng yùn yù sì, xuán shuǐ chū cháng zhōu, jié yǒu xún fāng yuè, cǎi yào fǎng yuán qiū, shén suí qī xīng biàn, mào zhú wǔ yún liú, fēi hóng ruò kě jià, qīng zān bì yì chōu.
又喜疾瘳诗曰:朝窗犹掩扇,宿幔未悬钩,逍遥临四注,兼持散九愁,虽同卫子惫,聊喜挚生瘳,灾星夜出境,鸣禽晚去楼,蠲邪无贾服,祅气息梁牛,隔帘荫翠,映水含珠榴,丹经蕴玉笥,玄水出长洲,结友寻方岳,采药访圆丘,神随七星变,貌逐五云留,飞鸿若可驾,轻簪必易抽。
liáng liú xiào wēi hé jiǎn wén dì wò jí shī yuē: yù gōng hào hán shǔ, qún wàng chóng guī bì, rén sì shèng huáng jiān, lǐ tán yōu gàn xí, bèi jūn chǔ jí yù, é tóng sòng nián yì, qǐ láo sòng fù chén, níng yòng guān tāo kè.
梁刘孝威和简文帝卧疾诗曰:玉躬耗寒暑,群望崇珪璧,仁祀盛黄缣,礼坛优绀席,惫均楚疾愈,俄同宋年益,岂劳诵赋臣,宁用观涛客。
liáng zhū chāo dào suì wǎn chén ē shī yuē: fēng jiāng yè gòng jìng, kōng yǔ yuè jù míng, zhú dī lóng yóu fú, lú kāi fèng yù jīng. yè fēi lín shī yǐng, bīng hé jiàn wú shēng, tài xī xìng chuáng niàn, níng gǎn lí yī xíng, wéi wèi cán téng jǐn, bù wén fú gǔ míng.
梁朱超道岁晚沉痾诗曰:风将夜共静,空与月俱明,烛滴龙犹伏,炉开凤欲惊。叶飞林失影,冰合涧无声,太息兴床念,宁敢离衣行,唯畏残藤尽,不闻桴鼓鸣。
fù jìn zhì yú jí yù fù yuē: yú tǐ qì bù hé, yǐn shí jiàn sǔn, xún yǒu yú rì, zhòng jí bìng chú, kuì shí xiān xiān ér rì xiān, tǐ mào lián lián ér zhuǎn sǔn, xiào zhāo xī qí wèi shū, yàn shuò wàng ér jiǎn běn, xíng róng xiāo ér qiáo cuì, tǐ zhì bèi ér láng bèi, nèi yōu shēn ér lǜ yuǎn, nǎi liàng cān ér dù dài, jiǎng hé huǎn zhī yú lùn, xún yuè rén zhī yí fāng, kǎo yì tóng yǐ qiú zhōng, jī zhòng shù ér jiǎn liáng, huì yì duān yú miào mén, nǎi guī qí yú shè chán, wéi zī yào zhī yōu zào, bǎo míng zhōng zhī yǎo jiān, wán yǐ sān qī wèi jì, fú yǐ sì xiàn wèi chéng, shì zhōng cháo ér shǐ fā, jǐng wèi zè ér shēn qīng, shí xìn sù ér yì liàng, tǐ shè xún ér gào píng.
【赋】晋挚虞疾愈赋曰:余体气不和,饮食渐损,旬有馀日,众疾并除,馈食纤纤而日鲜,体貌廉廉而转损,校朝夕其未殊,验朔望而减本,形容消而憔悴,体质惫而狼狈,内忧深而虑远,乃量餐而度带,讲和缓之馀论,寻越人之遗方,考异同以求中,稽众术而简良,会异端於妙门,乃归奇於涉廛,惟兹药之攸造,宝明中之窅坚,丸以三七为剂,服以四献为程,势终朝而始发,景未仄而身轻,食信宿而异量,体涉旬而告平。
liáng péi zi yě wò jí fù yuē: lǚ guī jìn yǐ yǒng jiǔ, pò shuāi lǎo ér yīn yōu, wú jīn lì yǐ wéi lǐ, liáo wò jí yǐ lái xiū, shì shí dòng yǔ sǎ chén, liáng yīn mǎn shì, fēng suǒ suǒ ér bàng qǐ, yún fēi fēi ér sì mì, ěr nǎi gāo gē mò hé, zhǐ jiǔ shí qīng, xǐ rán shàng xiǎng, hé lǜ hé yíng.
梁裴子野卧疾赋曰:旅闺禁以永久,迫衰老而殷忧,无筋力以为礼,聊卧疾以来休,是时冻雨洒尘,凉阴满室,风索索而傍起,云霏霏而四密,尔乃高歌莫和,旨酒时倾,洗然尚想,何虑何营。
biǎo liáng jiǎn wén dì zài zhōu léi jí zì jiě biǎo yuē: xī wéi zǐ fù, céng bù ruò guàn, jīn mèng qīng pú, shì jiāng yǐ lì, yuán guī zhī yè, bù dǎi chén jīn, mín qǐng zhī shū, jù jiàng tiān yǔn, shǔ shàng dǎng zhī xióng, shān xī xuān jiāng, wǔ xiào shī dào, bā wèi jiāo tān, yī jiàn ér jiě chóng wéi, gèng chéng róng zǔ, jiǔ zhàn ér jué yǒng dào, fān jiù sàng shī, suī wáng guō bù zhuī, zhū mǎi nán sì, shí yǐ qiān chān míng mù, rì yè lì jīng, dì zá xiá qiāng, mín duō guǎng sú, rén fēi gōng xiào, yù shǐ rèn lèi rǔ nán, xūn yì bó zōng, bì xū róng yú wù jǐ, zhōu mù liáng cái, shí shǔ duō shì, wú lìng fěi bó, tú jī fáng xián.
【表】梁简文帝在州羸疾自解表曰:昔违紫複,曾不弱冠,今梦青蒲,逝将已立,原归之谒,不逮宸矜,民请之书,遽降天允,属上党之雄,山西宣将,五校失道,八尉骄贪,一箭而解重围,更成戎阻,九战而绝甬道,翻就丧师,虽王郭不追,朱买难嗣,实以褰襜明目,日夜厉精,地杂黠羌,民多獷俗,人非公孝,欲使任类汝南,勋异伯宗,必须荣逾戊己,州牧良才,实属多士,无令菲薄,徒积妨贤。
shū liáng jiǎn wén dì dá xiāng dōng wáng shū yuē: mù chūn měi jǐng, fēng yún sháo lì, lán yè kān bǎ, yí chuān kě yù, dì shào nán guǎ sòng, shí chuò gān táng zhī yīn, jì zhōu wèi fǎ, zàn zhǐ qiān chān zhī wù, táng jǐng jiàn dà yán zhī fù, ān tài shù lián huán zhī biàn, jǐn yóu wán zhī měi, zhì zú lè hū, wú chūn chū wò jí, jí chéng wěi bì, suī xī shān bái lù, jù bù néng yù, zi yù chì wán, shàng yōu wèi zhèn, gāo wò lù ān, měi sī biǎn què zhī wèn, jìng rán sì wū, niàn jué xiū dōu zhī xiāng, huáng shàng cí bèi lǜ tǔ, gān lù yù xuān, míng yín gǔ yú bǎo fāng, zhuǎn jīn lún yú xiāng dì, fǎ léi jǐng mèng, huì rì huī cháo, dào sú fú còu, yuǎn jìn bì jí, dú yǐ jí zhàng, zhì gé wén dào, qǐ zhǐ yáng pū yǒu guān wài zhī shāng, zhōu nán qǐ liú zhì zhī hèn.
【书】梁简文帝答湘东王书曰:暮春美景,风云韶丽,兰叶堪把,沂川可浴,弟邵南寡讼,时辍甘棠之阴,冀州为法,暂止褰襜之务,唐景荐大言之赋,安汰述连环之辩,尽游玩之美,致足乐乎,吾春初卧疾,极成委弊,虽西山白鹿,惧不能愈,子预赤丸,尚忧未振,高卧六安,每思扁鹊之问,静然四屋,念绝脩都之香,皇上慈被率土,甘露聿宣,鸣银鼓於宝坊,转金轮於香地,法雷警梦,惠日晖朝,道俗辐凑,远近毕集,独以疾障,致隔闻道,岂止杨仆有关外之伤,周南起留滞之恨。
xù liáng táo jǐng zhǒu hòu bǎi yī fāng xù yuē: fū shēng mín zhī suǒ wéi dà huàn, mò jí hū jí zhěn, jí zhěn ér fú zhì, yóu jiù huǒ bù yǐ shuǐ yě, jīn niǎn yē zuǒ yòu, shī yào yì xún, jiāo guō zhī wài, yǐ zì nán zhí, kuàng qióng cūn jiǒng mò, yáo shān jué pǔ, qí jiān yāo wǎng, yān kě shèng yán, fāng shù zhī shū, juǎn zhì tú fán, zhěng jì gài guǎ, jiù yù pī lǎn, huí huò duō duān, bào piáo cǐ zhì, shí wèi shēn yì, rán shàng yǒu quē lòu, wèi jǐn qí shàn, zhé cǎi jí bǔ quē, fán yī bǎi yī shǒu, gé shì xù yún, kě yǐ shī yú pín jiā yě jū, rán yì bù zhǐ rú cǐ, jīn jìn shēn jūn zǐ, ruò cháng chù xián yì, nǎi kě shī yào yǒu fāng, tuō cóng lù wài yì, jiāng mìng yuǎn tú, huò zhī zhí jìn wéi, chén xiāo bì gé, huò jī shù róng zhèn, chéng lěi yán zǔ, hū jīng jí cāng zú, wéi gǒng shǒu xiàng kàn, shú ruò biàn tàn zhī zhěn sì, zé kě yōng shù chéng yī, gù bèi lùn jié dù, shǐ xiǎo rán wú zhì.
【序】梁陶景肘后百一方序曰:夫生民之所为大患,莫急乎疾疹,疾疹而弗治,犹救火不以水也,今辇掖左右,师药易寻,郊郭之外,已自难值,况穷村迥陌,遥山绝浦,其间夭枉,焉可胜言,方术之书,卷秩徒繁,拯济盖寡,就欲披览,回惑多端,抱朴此制,实为深益,然尚有阙漏,未尽其善,辄采集补阙,凡一百一首,葛氏序云,可以施於贫家野居,然亦不止如此,今搢绅君子,若常处闲佚,乃可师药有方,脱从禄外邑,将命远途,或祗直禁闱,晨宵闭隔,或羁束戎阵,城垒严阻,忽惊急苍卒,唯拱手相看,孰若便探之枕笥,则可庸竖成医,故备论节度,使晓然无滞。
yī
◇医
zuǒ zhuàn yuē: jìn hóu qiú yī yú qín, qín bó shǐ yī huǎn wèi zhī, wèi yóu zhì yě. wèi zhì, gōng mèng èr shù zǐ yuē: bǐ liáng yī yě, jù shāng wǒ, yān táo zhī, qí yī yuē: jū huāng zhī shàng, gāo zhī xià, ruò wǒ hé, huāng, gé yě, xīn xià wèi gāo. yī zhì yuē: jí bù kě wéi yě, zài huāng zhī shàng, gāo zhī xià, gōng zhī bù kě dá, zhēn zhī bù jí, yào bù zhì yān, gōng yuē: liáng yī yě, hòu lǐ ér guī zhī.
《左传》曰:晋侯求医於秦,秦伯使医缓为之,[为犹治也。]未至,公梦二竖子曰:彼良医也,惧伤我,焉逃之,其一曰:居肓之上,膏之下,若我何,[肓,鬲也,心下为膏。]医至曰:疾不可为也,在肓之上,膏之下,攻之不可达,针之不及,药不至焉,公曰:良医也,厚礼而归之。
liè zǐ yuē: lóng shū wèi wén zhì yuē: wú yǒu jí, zi néng yǐ hū, wén zhì jí mìng lóng shū bèi míng ér lì, yuē: xī wú jiàn zi zhī xīn yǐ, zi xīn xué kǒng liú tōng, yī kǒng bù dá, jīn shèng zhì wèi jí zhě, huò yóu cǐ hū, shì jù rén bù shèng piān.
《列子》曰:龙叔谓文挚曰:吾有疾,子能已乎,文挚即命龙叔背明而立,曰:嘻吾见子之心矣,子心穴孔流通,一孔不达,今圣智为疾者,或由此乎,[事具人部圣篇。]
shǐ jì yuē: biǎn què, xìng qín, míng yuè rén, shí shě kè zhǎng sāng jūn, yù ér qí zhī, zhī fēi cháng rén, jí hū biǎn què yǔ yǔ, wǒ yǒu jìn fāng, nián lǎo, yù chuán yǔ gōng, gōng wú xiè, nǎi chū huái zhōng yào yǔ biǎn què.
《史记》曰:扁鹊,姓秦,名越人,时舍客长桑君,遇而奇之,知非常人,及呼扁鹊与语,我有禁方,年老,欲传与公,公无泄,乃出怀中药与扁鹊。
yòu yuē: zhào jiǎn zi jí, wǔ rì bù zhī rén, zhào biǎn què, biǎn què rù shì jí, chū yuē: xī qín mù gōng cháng rú cǐ, qī rì ér wù, jū èr rì bàn ér jiǎn zi wù.
又曰:赵简子疾,五日不知人,召扁鹊,扁鹊入视疾,出曰:昔秦穆公尝如此,七日而寤,居二日半而简子寤。
wèi zhì yuē: huà tuó yóu xué xú tǔ, jiān xiǎo yǎng xìng zhī shù, nián qiě bǎi suì, ér yóu yǒu zhuàng róng, shí rén yǐ wéi xiān, pèi xiāng chén guī jǔ xiào lián, tài wèi huáng wǎn pì, jiē bù jiù, jīng yú fāng yào, chù jì bù guò shù zhǒng, xīn shí fēn zhū, bù jiǎ chēng liáng, zhēn yì bù guò shù chù, ruò jí jié yú nèi, zhēn yào suǒ bù néng jí zhě, nǎi xiān lìng yǐ jiǔ fú má fèi sàn, jì zuì, wú suǒ jué, yīn kū pò fù bèi, chōu gē jī jù, ruò zài cháng wèi, zé duàn jié jiān xǐ, chú qù jí huì, jì ér féng hé, fù yǐ shén gāo, sì wǔ rì chuàng yù, yī yuè zhī jiān, jiē píng fù.
《魏志》曰:华佗游学徐土,兼晓养性之术,年且百岁,而犹有壮容,时人以为仙,沛相陈珪举孝廉,太尉黄琬辟,皆不就,精於方药,处剂不过数种,心识分铢,不假称量,针亦不过数处,若疾结於内,针药所不能及者,乃先令以酒服麻沸散,既醉,无所觉,因刳破腹背,抽割积聚,若在肠胃,则断截湔洗,除去疾秽,既而缝合,傅以神膏,四五日创愈,一月之间,皆平复。
fù jìn jī hán hán shí sàn fù yuē: yú wǎn yǒu nán ér, jì shēng shí shuò, dé tǔ xià jī, rì léi kùn wēi dài, jué yì yǔ hán shí sàn, wèi zhì sān xún, jǐ yú píng fù, hé jīn rú zǐ zhī kǎn kē, zài hái bào ér yīng jí, jì zhèng fāng zhī bèi chén, yì páng qiú yú zhòng shù, qióng wàn dào yǐ fú sǔn, jiàn dīng níng ér jī rì, ěr nǎi zhuó lǐ cāo sàn, shāng liáng bù fèn, jìn bù fǎng jiù, páng wú gù wèn, wěi sī yào zhī rù shén, jiàn shū gōng yú jīn shì, qǐ hái rú yú zhòng kùn, hái jīng shuǎng yú jì jì.
【赋】晋嵇含寒食散赋曰:余晚有男儿,既生十朔,得吐下积,日羸困危殆,决意与寒食散,未至三旬,几於平复,何矜孺子之坎轲,在孩抱而婴疾,既正方之备陈,亦旁求於众术,穷万道以弗损,渐丁宁而积日,尔乃酌醴操散,商量部分,进不访旧,旁无顾问,伟斯药之入神,建殊功於今世,起孩孺於重困,还精爽於既继。