nán pí yáng yī mǒu, yì pō jīng, rán hǎo yīn yòng dú yào, lè suǒ zhòng zī, bù yàn suǒ yù, zé bì sǐ. gài qí shù guǐ mì, tā yī bù néng jiě yě. yī rì, qí zi léi zhèn sǐ, jīn qí rén shàng zài, yì wú gǎn yán zhī zhě yǐ. huò wèi mǒu shā rén zhì duō, tiān hé bù jí mǒu shēn ér jí qí zi, yǒu yì fá yān. fū zuì bù zhì jí xíng bù jí nú, è bù zhì jí yāng bù jí shì. jí qí zi, suǒ yǐ míng huò yán hòu sì yě.
南皮疡医某,艺颇精,然好陰用毒药,勒索重赀,不餍所欲,则必死。盖其术诡秘,他医不能解也。一日,其子雷震死,今其人尚在,亦无敢延之者矣。或谓某杀人至多,天何不殛某身而殛其子,有佚罚焉。夫罪不至极刑不及孥,恶不至极殃不及世。殛其子,所以明祸延后嗣也。
ān zhōng kuān yán, xī wú sān guì zhī pàn, yǒu shù shì jīng liù rén, jiāng wǎng tóu zhī, yù yī rén, yán yì yù tóu sān guì. yīn gòng sù, qí rén mián xī qiáng xià, shù shì yuē: jūn wù mián cǐ, cǐ qiáng hài kè dāng pǐ. qí rén yuē: jūn shù wèi shēn, qiáng xiàng wài pǐ, fēi xiàng nèi pǐ yě. zhì yè guǒ rán. yú wèi cǐ fù huì zhī tán yě. shì rén néng zhī qiáng zhī nèi wài pǐ, bù zhī sān guì zhī bì bài hū?
安中宽言,昔吴三桂之叛,有术士精六壬,将往投之,遇一人,言亦欲投三桂。因共宿,其人眠西墙下,术士曰:君勿眠此,此墙亥刻当圮。其人曰:君术未深,墙向外圮,非向内圮也。至夜果然。余谓此附会之谈也。是人能知墙之内外圮,不知三桂之必败乎?
yǒu sēng yóu jiāo hé sū lì bù cì gōng jiā, shàn huàn shù, chū qí bù qióng, yún yǔ lǚ dào shì tóng shī, cháng tuán ní wèi shǐ, zhòu zhī jiàn rú dòng, zài zhòu zhī hū zuò shēng, zài zhòu zhī yuè ér qǐ yǐ. yīn fù páo tú yǐ gōng kè, wèi bù shèn měi. shí qì, kè jiē zuò ǒu nì, suǒ tǔ jiē ní yě. yǒu yī shì yīn yǔ liú tóng sù, mì kòu sēng yuē: tài píng guǎng jì zǎi shù shì zhòu piàn wǎ shòu rén, huà bì lì kāi, kě qián zhì rén guī gé zhōng, shī shù néng jí cǐ fǒu? yuē: cǐ bù nán. shí piàn wǎ zhòu liáng jiǔ, yuē: chí cǐ kě wǎng, dàn wù yǔ, yǔ zé shù sàn yǐ. shì shì zhī, bì guǒ kāi, zhì yī chù, jiàn suǒ mù fāng xiè zhuāng jiù qǐn, shǒu sēng jiè bù gǎn yǔ, jìng yǎn fēi dēng tà xiá nì, fù yì huān qià juàn ér hān shuì. hū kāi mù, zé mián qī tà shàng yě. fāng hù xiāng yí jí, sēng dēng mén shù zhī yuē: lǚ dào shì yī niàn zhī chā, yǐ shòu léi zhū, jūn gèng lèi wǒ yé? xiǎo shù xì jūn, xìng bù shāng shèng dé, hòu gèng wú méng cǐ niàn. jì ér tài xī yuē: cǐ yī niàn, sī mìng yǐ lù zhī, suī wú dà qiǎn, kǒng yú lù jí yǒu fáng ěr. shì guǒ cèng dèng, wǎn dé yī xùn dǎo, jìng zhōng yú hán zhān.
有僧游交 河苏吏部次公家,善幻术,出奇不穷,云与吕道士同师,尝抟泥为豕,咒之渐蠕动,再咒之忽作声,再咒之跃而起矣。因付庖屠以供客,味不甚美。食讫,客皆作呕逆,所吐皆泥也。有一士因雨留同宿,密叩僧曰:太平广记载术士咒片瓦授人,划壁立开,可潜至人闺阁中,师术能及此否?曰:此不难。拾片瓦咒良久,曰:持此可往,但勿语,语则术散矣。士试之,壁果开,至一处,见所慕方卸妆就寝,守僧戒不敢语,径掩扉登榻狎昵,妇亦欢洽倦而酣睡。忽开目,则眠妻榻上也。方互相疑诘,僧登门数之曰:吕道士一念之差,已受雷诛,君更累我耶?小术戏君,幸不伤盛德,后更无萌此念。既而太息曰:此一念,司命已录之,虽无大谴,恐于禄籍有妨耳。士果蹭蹬,晚得一训导,竟终于寒毡。
kāng xī zhōng, xiàn xiàn hú wéi huá, yǐ shāo xiāng jù zhòng móu bù guǐ, suǒ jū yóu dài chéng wén ān yí lù xíng, qù jīng shī sān bǎi yú lǐ yóu qīng xiàn jìng hǎi yí lù xíng, qù tiān jīn èr bǎi yú lǐ. wéi huá móu fēn bīng wèi èr, qí yī chū bù yì, bìng chéng dǐ jīng shī qí yī jù tiān jīn, lüè hǎi zhōu, lì zé tiān jīn zhī bīng yì zhuàng qū, bù lì zé dùn wǎng tiān jīn, dēng zhōu fàn hǎi qù. fāng bù shǔ wěi guān, shì yǐ xiè. guān jūn qín bǔ, wéi ér huǒ gōng zhī, jì zī bù yí. chū wéi huá zhī fù xióng yú zī, xǐ zhōu qióng fá, yì wèi wèi dà è. lín cūn lǎo rú zhāng yuè píng yǒu nǚ yàn lì, dài chēng guó sè, jiàn ér xīn zuì. rán yuè píng duān fāng yū zhí, wú yú rén wèi qiè lǐ, nǎi yán zhī jiào dú. yuè píng fù mǔ jiù zài liáo dōng, bù dé fǎn, héng qī qī. ǒu yán jí, jí juān jīn shǐ fú guī, qiě zèng yǐ zàng dì yuè píng tián nèi yǒu héng shī, qí chóu yě, guān yǐ móu shā kān, yòu wèi bǎi jì shēn biàn dé shì. yī rì yuè píng qī xié nǚ guī níng, sān zi bìng yòu, yuè píng guī jiā shǒu mén hù, yuē shù rì fǎn. nǎi yīn shǐ qí dǎng , yè jiàn hù ér fén qí lú, fù zǐ sì rén bìng jìn. yáng wèi jīng dào, dài yíng sāng zàng, qiě shí zhōu qí qī nǚ, jìng yī yǐ wéi mìng. huò yǒu yù pìn nǚ zhě, qī bì yǔ móu, zhé yīn jǔ shǐ bù jiù, jiǔ zhī jiàn lù qiú nǚ wèi qiè yì. qī gǎn qí huì, yù xǔ zhī, nǚ chū bù yuàn, yè mèng qí fù yuē: rǔ bù wǎng, wú zhōng bù chàng wú zhì yě. nǚ nǎi shòu mìng. suì yú shēng wéi huá, nǚ xuán bìng zú. wéi huá jìng fù qí zōng.
康熙中,献县胡 维华,以烧香聚众谋不轨,所居由大城、文安一路行,去京师三百余里;由青县、静海一路行,去天津二百余里。维华谋分兵为二,其一出不意,并程抵京师;其一据天津,掠海舟,利则天津之兵亦壮趋,不利则遁往天津,登舟泛海去。方部署伪官,事已泄。官军擒捕,围而火攻之,髻龇不遗。初维华之父雄于赀,喜周穷乏,亦未为大恶。邻村老儒张月坪有女艳丽,殆称国色,见而心醉。然月坪端方迂执,无与人为妾理,乃延之教读。月坪父母柩在辽东,不得返,恒戚戚。偶言及,即捐金使扶归,且赠以葬地;月坪田内有横尸,其仇也,官以谋杀勘,又为百计申辩得释。一日月坪妻携女归宁,三子并幼,月坪归家守门户,约数日返。乃陰使其党 ,夜键户而焚其庐,父子四人并烬。陽为惊悼,代营丧葬,且时周其妻女,竟依以为命。或有欲聘女者,妻必与谋,辄陰沮使不就,久之渐露求女为妾意。妻感其惠,欲许之,女初不愿,夜梦其父曰:汝不往,吾终不畅吾志也。女乃受命。岁余生维华,女旋病卒。维华竟覆其宗。
yòu qù yú jiā sān sì shí lǐ, yǒu líng nüè qí pū fū fù sǐ ér nà qí nǚ zhě. nǚ gù huì xiá, jīng yíng qí yǐn shí fú yòng, shì shì dāng yì. yòu fán kě bó qí huān zhě, yě dàng xiá nì, wú suǒ bù zhì. jiē qiè yì qí wàng chóu. gǔ huò jì shēn, wéi qí yán shì tīng. nǚ shǐ zé dǎo zhī shē huá, pò qí chǎn shí zhī qī bā, yòu chán jiān qí gǔ ròu, shǐ mén yǐ nèi rú kòu chóu, jì nǎi shí shuō shuǐ hǔ zhuàn sòng jiāng chái jìn děng shì, chēng wéi yīng xióng, sǒng yǒng zhī jiāo tōng dào zéi, zú yǐ shā rén dǐ fǎ. dǐ fǎ zhī rì, nǚ bù kū qí fū, ér yīn xié zhī jiǔ, chóu qí fù mǔ mù yuē: fù mǔ héng mèng zhōng yǎn wǒ, yì hèn hèn shì yù jī wǒ, jīn zhī zhī fǒu yé? rén shǐ zhī qí xù zhì bào fù. yuē: cǐ nǚ suǒ wéi, fēi wéi rén bù cè, guǐ yì bù cè yě, jī shēn zāi. rán ér bù yǐ yīn xiǎn lùn. chūn qiū yuán xīn, běn bù gòng dài tiān zhě yě.
又去余家三四十里,有凌虐其仆夫妇死而纳其女者。女故慧黠,经营其饮食服用,事事当意。又凡可博其欢者,冶荡狎昵,无所不至。皆窃议其忘仇。蛊惑既深,惟其言是听。女始则导之奢华,破其产十之七八,又谗间其骨肉,使门以内如寇仇,继乃时说水浒传宋江 柴进等事,称为英雄,怂恿之交 通盗贼,卒以杀人抵法。抵法之日,女不哭其夫,而陰携卮酒,酬其父母墓曰:父母恒梦中魇我,意恨恨似欲击我,今知之否耶?人始知其蓄志报复。曰:此女所为,非惟人不测,鬼亦不测也,机深哉。然而不以陰险论。春秋原心,本不共戴天者也。
yú zài wū lǔ mù qí, jūn lì jù wén dié shù shí zhǐ, pěng mò bǐ qǐng pàn yuē: fán kè sǐ yú cǐ zhě, qí guān guī jí, lì gěi dié. fǒu zé hún bù dé rù guān. yǐ xíng yú míng sī, gù bù yòng zhū pàn, qí yìn yì yǐ mò. shì qí wén bǐ dàn shū shén. yú yuē: cǐ xū yì tuō cí qǔ qián ěr, qǐ jiāng jūn chú qí lì. xún rì hòu, huò gào chéng xī xū mù zhōng guǐ kū, wú dié bù néng guī gù yě. yú chì qí wàng yòu xún rì, huò gào guǐ kū yòu jìn chéng, chì zhī rú gù yuè xún rì, yú suǒ jū qiáng wài, rú rú yǒu shēng, yú shàng yǐ wéi xū yì suǒ wěi yuè shù rì shēng zhì chuāng wài, shí yuè míng rú huà, zì qǐ xún shì, shí wú yī rén. tóng shì guān yù shǐ chéng yuē: gōng suǒ chí lǐ zhèng, suī jiāng jūn bù néng duó yě. rán guǐ kū shí gòng wén, bù dé zhào zhě, shí yì yuàn gōng, hé shì yī gěi zhī, gū jiān zhí chán tè zhī kǒu. tǎng guǐ kū rú gù, zé gōng yì yǒu cí yǐ. miǎn cóng qí yì. shì yè jì rán. yòu jūn lì sòng jí lù zài yìn fáng, hū xuàn pū, jiǔ ér sū yún jiàn qí mǔ zhì. é tái jūn yǐ guān dié chéng, qǐ shì zé hā mì bào jí lù zhī mǔ lái shì zi, zú yú tú yě. tiān xià shì hé suǒ bù yǒu? rú shēng lùn qí cháng ěr. yú cháng zuò wū lǔ mù qí zá shī yī bǎi liù shí shǒu, zhōng yī shǒu yún: bái cǎo sōu sōu jiē lěng yún, guān shān jiāng jiè shì shuí fēn, yōu hún lái wǎng suí guān dié, yuán guǐ chāng lí jìng wèi wén. jí cǐ èr shì yě.
余在乌鲁木齐,军吏具文牒数十纸,捧墨笔请判曰:凡客死于此者,其棺归籍,例给牒。否则魂不得入关。以行于冥司,故不用朱判,其印亦以墨。视其文鄙诞殊甚。余曰:此胥役托词取钱耳,启将军除其例。旬日后,或告城西墟墓中鬼哭,无牒不能归故也。余斥其妄;又旬日,或告鬼哭又近城,斥之如故;越旬日,余所居墙外,颥颥有声,余尚以为胥役所伪;越数日声至窗外,时月明如画,自起寻视,实无一人。同事观御史成曰:公所持理正,虽将军不能夺也。然鬼哭实共闻,不得照者,实亦怨公,盍试一给之,姑间执谗慝之口。倘鬼哭如故,则公亦有词矣。勉从其议。是夜寂然。又军吏宋吉禄在印房,忽眩仆,久而苏云见其母至。俄台军以官牒呈,启视则哈密报吉禄之母来视子,卒于途也。天下事何所不有?儒生论其常耳。余尝作乌鲁木齐杂诗一百六十首,中一首云:白草飕飕接冷云,关山疆界是谁分,幽魂来往随官牒,原鬼昌黎竟未闻。即此二事也。
fàn héng zhōu yán, xī dù qián táng jiāng , yǒu yī sēng fù zhōu, jìng zhì zuò jù, yǐ qiáng gān, bù xiāng wèn xùn. yǔ zhī yǔ, kǒu màn yìng, mù shì tā chǔ, shén yì shū bù shǔ. héng zhōu guài qí ào, yì bù zài yán. shí xī fēng guò jí, héng zhōu ǒu dé èr jù, yuē: bái làng bǒ chuán tóu, xíng rén qiè shí yóu. xià lián wèi shǔ, yín é shù sì, sēng hū bì mù wēi yín yuē: rú hé hóng xiù nǚ, shàng yǐ zuì gāo lóu. héng zhōu bù xǐng suǒ yún, zài yǔ yǔ, nǎi bù dá. bǐ xì lǎn qià yī shào nǚ lì lóu shàng, zhèng zhe hóng xiù, nǎi dà jīng, zài sān zhì jí. yuē: ǒu wàng jiàn ěr. rán yān shuǐ miǎo máng, lú shè zhē yìng, shí wú wàng jiàn lǐ. yí qí qián zhī, yù zuò lǐ, zé yǐ zhèn xī qù. héng zhōu wǎng rán mò cè, yuē: cǐ yòu yī luò bīn wáng yǐ.
范蘅洲言,昔渡钱塘江 ,有一僧附舟,径置坐具,倚樯竿,不相问讯。与之语,口漫应,目视他处,神意殊不属。蘅洲怪其傲,亦不再言。时西风过急,蘅洲偶得二句,曰:白浪簸船头,行人怯石尤。下联未属,吟哦数四,僧忽闭目微吟曰:如何红袖女,尚倚最高楼。蘅洲不省所云,再与语,乃不答。比系缆恰一少女立楼上,正著红袖,乃大惊,再三致诘。曰:偶望见耳。然烟水淼茫,庐舍遮映,实无望见理。疑其前知,欲作礼,则已振锡去。蘅洲惘然莫测,曰:此又一骆宾王矣。
qīng yuàn zhāng gōng yuè, guān hé nán zhèng zhōu shí, shǔ yǒu lǎo sāng shù, hé bào bù jiāo , yún qī shén wù, è ér fá zhī. shì xī qí nǚ dēng xià dǔ yī rén, miàn mù shǒu zú jí yì guān, sè jiē nóng lǜ, lì shēng yuē: ěr fù tài héng, gū shì jǐng yú ěr. jīng hū ǎo bì zhì, shén yǐ chī yǐ. hòu guī gē tài pú xiān zhōu, bù jiǔ xià shì. qū lì guǐ, huǐ yín cí, zhèng dí liáng gōng fàn wén zhèng gōng bèi shì, dé gǒu bù zú yǐ shèng zhī, xiān bù zhì bài.
清苑张公钺,官河南郑州时,署有老桑树,合抱不交 ,云栖神物,恶而伐之。是夕其女灯下睹一人,面目手足及衣冠,色皆浓绿,厉声曰:尔父太横,姑示警于尔。惊呼媪婢至,神已痴矣。后归戈太仆仙舟,不久下世。驱厉鬼,毁婬祠,正狄梁公、范文正公辈事,德苟不足以胜之,鲜不致败。
qián wén mǐn gōng yuē: tiān zhī huò fú, bù yóu jūn zhī shǎng fá hū? guǐ shén zhī jiàn chá, bù yóu guān lì zhī xiáng yì hū? jīn shǐ yǒu yī dàn zhāng yuē: mǒu lì shēn wú diàn, jū guān yǒu jī, rán mén jìng xiàng xiōng fāng, yíng jiàn fàn xiōng rì, zuì dāng zhé fá, suǒ sī yǔn hū bó hū? yòu shǐ yǒu yī jiàn dú yuē: mǒu lì shēn duō xiá, jū guān wú zhuàng, rán mén jìng dé jí fāng, yíng jiàn zhí jí rì, gōng dāng qiān zhuó, suǒ sī yòu yǔn hū bó hū? guān lì suǒ bì bó, ér wèi guǐ shén yǔn zhī hū? gù yáng zhái zhī shuō, yú zhōng bù wèi rán. cǐ pì zhì míng, yǐ jí xíng xiàng, yì wú kě zhì biàn. rán suǒ jiàn shí yǒu xiōng zhái. jīng shī xié duì gěi gū sì dào nán yī zhái, yú xíng diào zhě wǔ fěn fáng liú lí jiē jí běi dào yī zhái, yú xíng diào zhě qī. gěi gū sì zhái, cáo zōng chéng xué mǐn cháng jū zhī, fǔ yí rù, èr pū yī xī bìng bào wáng, jù ér qiān qù fěn fáng liú lí jiē zhái, shào jiào shòu dà shēng cháng jū zhī, bái zhòu wǎng wǎng jiàn biàn yì, yì rán bù wèi, jìng mò qí zhōng. cǐ yòu hé lǐ yú? liú wén zhèng gōng yuē: bo dì jiàn shū, bo rì jiàn lǐ, gǒu wú jí xiōng, shèng rén hé bo? dàn kǒng fēi jīn shù shì suǒ zhī ěr. sī chí píng zhī lùn yǐ.
钱文敏公曰:天之祸福,不犹君之赏罚乎?鬼神之鉴察,不犹官吏之详议乎?今使有一弹章曰:某立身无玷,居官有绩,然门径向凶方,营建犯凶日,罪当谪罚,所司允乎驳乎?又使有一荐牍曰:某立身多瑕,居官无状,然门径得吉方,营建值吉日,功当迁擢,所司又允乎驳乎?官吏所必驳,而谓鬼神允之乎?故陽宅之说,余终不谓然。此譬至明,以诘形象,亦无可置辩。然所见实有凶宅。京师斜对给孤寺道南一宅,余行吊者五;粉坊琉璃街极北道一宅,余行吊者七。给孤寺宅,曹宗丞学闽尝居之,甫移入,二仆一夕并暴亡,惧而迁去;粉坊琉璃街宅,邵教授大生尝居之,白昼往往见变异,毅然不畏,竟殁其中。此又何理欤?刘文正公曰:卜地见书,卜日见礼,苟无吉凶,圣人何卜?但恐非今术士所知耳。斯持平之论矣。
cāng zhōu pān bān, shàn shū huà, zì chēng huáng yè dào rén. cháng sù yǒu rén zhāi zhōng, wén bì jiān xiǎo yǔ yuē: jūn jīn xī wú liú rén gòng qǐn, dāng chū jiù jūn. bān dà hài yí chū. yǒu rén yuē: shì jiù yǒu cǐ guài, yī wǎn luán nǚ zǐ, bù wéi hài yě. hòu yǒu rén sī yǔ suǒ qīn yuē: pān jūn qí zhōng kùn qīng jīn hū? cǐ guài fēi guǐ fēi hú, bù shěn hé wù, yù cū sú rén bù chū, yù fù guì rén yì bù chū, wéi yù cái shì zhī lún luò zhě, shǐ yī chū jiàn zhěn ěr. hòu pān guǒ kǎn lǎn yǐ zhōng. yuè shí yú nián, hū yè wén zhāi zhōng chuò qì shēng. cì rì, dà fēng zhé yī lǎo xìng shù, qí guài nǎi jué. wài zǔ zhāng xuě fēng xiān shēng cháng xì yuē: cǐ guài dà jiā, qí yì shí zài qǐ luó rén shàng.
沧州潘班,善书画,自称黄叶道人。尝宿友人斋中,闻壁间小语曰:君今夕无留人共寝,当出就君。班大骇移出。友人曰:室旧有此怪,一婉娈女子,不为害也。后友人私语所亲曰:潘君其终困青衿乎?此怪非鬼非狐,不审何物,遇粗俗人不出,遇富贵人亦不出,惟遇才士之沦落者,始一出荐枕耳。后潘果坎壈以终。越十余年,忽夜闻斋中啜泣声。次日,大风折一老杏树,其怪乃绝。外祖张雪峰先生尝戏曰:此怪大佳,其意识在绮罗人上。
chén fēng yá guāng lù yán, kāng xī zhōng fēng jīng yī tài xué shēng, cháng dú shū bié yè, jiàn cǎo jiān yǒu piàn shí, yǐ duàn liè bō shí, jǐn cún shù shí zì, ǒu yǒu yī èr chéng jù, shì shì yāo shì nǚ zǐ zhī jié yě. shēng gù hǎo shì, jìng qí mù bì zài zuǒ yòu, měi chén míng guǒ yú shí shàng, ér zhù yǐ xiá cí. yuè yī zài yú, jiàn lì nǚ dú bù cài qí jiān, shǒu zhí yě huā, gù shēng yī xiào. shēng qū jìn qí cè, mù tiāo méi yǔ, fāng xiāng yǐn rù lí hòu guàn mǎng jiān, nǚ níng lì zhí shì, ruò yǒu suǒ sī, hū zì pī qí jiá yuē: yī bǎi yú nián xīn rú gǔ jǐng, yī dàn nǎi wèi dàng zǐ suǒ dòng hū? dùn zú shù sì, yǎn rán ér miè. fāng zhī jí mù zhōng guǐ yě. cài xiū zhuàn jì shí yuē: gǔ chēng gài guān lùn dìng, yú cǐ shì, zhī gài guān yóu nán lùn dìng yǐ. shì běn zhēn hún, yóu yǐ yī niàn zhī chā, jǐ shī gù bù. huì ān xiān shēng shī yuē: shì shàng wú rú rén yù xiǎn, jǐ rén dào cǐ wù píng shēng, liàng zāi.
陈枫崖光禄言,康熙中枫泾一太学生,尝读书别业,见草间有片石,已断裂剥蚀,仅存数十字,偶有一二成句,似是夭逝女子之碣也。生故好事,竟其墓必在左右,每陈茗果于石上,而祝以狎词。越一载余,见丽女独步菜畦间,手执野花,顾生一笑。生趋近其侧,目挑眉语,方相引入篱后灌莽间,女凝立直视,若有所思,忽自批其颊曰:一百余年心如古井,一旦乃为荡子所动乎?顿足数四,奄然而灭。方知即墓中鬼也。蔡修撰季实曰:古称盖棺论定,于此事,知盖棺犹难论定矣。是本贞魂,犹以一念之差,几失故步。晦庵先生诗曰:世上无如人欲险,几人到此误平生,谅哉。
wáng xiào lián jīn yīng yán, jiāng níng yī shū shēng, sù gù jiā fèi yuán zhōng, yuè yè yǒu yàn nǚ kuī chuāng, xīn zhī fēi guǐ jí hú, ài qí jiāo lì, yì bù wèi bù, zhāo shǐ rù shì, jí wǎn zhuǎn xiāng jiù. rán shǐ zhōng wú yī yǔ, wèn yì bù dá. wéi hán xiào liú pàn ér yǐ. rú shì yuè yú, mò yù qí gù. yī rì zhí ér gù wèn zhī, nǎi qǔ bǐ zuò zì yuē: qiè qián míng mǒu hàn lín shì jī, bù xìng yāo shì, yīn píng shēng qiǎo yú chán gòu, shǐ yī mén gǔ ròu rú shuǐ huǒ, míng sī jiàn qiǎn, fá wèi yīn guǐ. yǐ chén lún èr bǎi yú nián, jūn néng wéi shū jīn gāng jīng shí bù, dé zhàng fó lì, chāo bá kǔ hǎi, zé shì shì xián gǎn yǐ. shū shēng rú qí suǒ qǐ, xiě jùn zhī rì, yì shū shēng zài bài, réng qǔ bǐ zuò zì yuē: jí jīn jīng chàn huǐ, yǐ tuō guǐ qù. rán qián shēng zuì zhòng, jǐn néng dài yè wǎng shēng, shàng xū sān shì zuò yǎ fù, fāng néng yǔ yě.
王孝廉金英言,江 宁一书生,宿故家废园中,月夜有艳女窥窗,心知非鬼即狐,爱其姣丽,亦不畏怖,招使入室,即宛转相就。然始终无一语,问亦不答。惟含笑流盼而已。如是月余,莫喻其故。一日执而固问之,乃取笔作字曰:妾前明某翰林侍姬,不幸夭逝,因平生巧于谗构,使一门骨肉如水火,冥司见谴,罚为瘖鬼。已沉沦 二百余年,君能为书金刚经十部,得仗佛力,超拔苦海,则世世衔感矣。书生如其所乞,写竣之日,诣书生再拜,仍取笔作字曰:藉金经忏悔,已脱鬼趣。然前生罪重,仅能带业往生,尚须三世作哑妇,方能语也。