zhū qīng léi yán, céng jiàn yī cháng juǎn, zì dà rú bēi, guài wěi jí shì zhāng èr shuǐ. shǒu tí jì mèng shí shǒu, ér dù shí pò làn, wéi èr shǒu shàng wán zhěng kě dú. qí yī yuē: mèng dào péng lái dǐng, qióng lóu bì yù shān, bō fú tiān bàn bì, rì yǒng hǎi zhōng jiān, yáo wàng xiān guān lì, fān shū yě lǎo xián, yún fān sān shí zhàng, gāo guà jìng xī hái. qí èr yuē: yù yù cháng shēng shù, céng céng tài gǔ tái, kōng shān wèi kāi záo, yuán qì shàng pēi tāi, líng jìng zài hé chǔ, mèng yóu jīn jǐ huí, zuì lián yú niǎo yì, xiāng jiàn bù jīng cāi. nián yuè xìng míng jiē yǐ sǔn shī, bù zhī shuí zuò yě. cháng wèi lǐ yù diǎn shū shàn bìng fù yǐ bá, huò yuē: cǐ qīng léi zì zuò, pò zhī gǔ rén. rán qīng léi shī gé, wǎn xiù rú qín shǎo yóu xiǎo shí diào, yǔ èr shī bǐ yì bù jìn. huò yòu yuē: shī zì jiē shì zhāng dōng hǎi, dōng hǎi jí yú xī céng jiàn, bù jì yǒu cǐ èr shī fǒu, dài gèng kǎo zhī. qīng léi bá wèi, qián shī hòu sì jù wèi jīng rén dào. rán chāng lí shī: wǒ néng céng qū zì shì jiān, ān néng cóng rǔ qiú shén xiān, jí shì cǐ yì, tè xí qǔ wú hén ěr.
朱青雷言,曾见一长卷,字大如杯,怪伟极似张二水。首题纪梦十首,而蠹蚀破烂,惟二首尚完整可读。其一曰:梦到蓬莱顶,琼楼碧玉山,波浮天半壁,日涌海中间,遥望仙官立,翻输野老闲,云帆三十丈,高挂径西还。其二曰:郁郁长生树,层层太古苔,空山未开凿,元气尚胚胎,灵境在何处,梦游今几回,最怜鱼鸟意,相见不惊猜。年月姓名皆已损失,不知谁作也。尝为李玉典书扇并附以跋,或曰:此青雷自作,砶之古人。然青雷诗格,婉秀如秦少游小石调,与二诗笔意不近。或又曰:诗字皆似张东海,东海集余昔曾见,不记有此二诗否,待更考之。青雷跋谓,前诗后四句未经人道。然昌黎诗:我能层曲自世间,安能从汝求神仙,即是此意,特袭取无痕耳。
huí bù yǒu fù shì zi, xíng zhuàng yōng zhǒng, bù lǚ pán shān, yòu bù xiū biān fú, gòu nì héng mǎn miàn, rán hǎo yóu xiá xié, yù fù nǚ bì zhù shì. yī rì dú xíng, yù yòu fù, ruǎn yuán jué jiā, shí xīn yǔ ní nìng, jù qián diào zhī, yuē: lù huá rú shì, sǎo mò yào fú chí fǒu. yòu fù zhèng sè yuē: ěr wù kuì kuì, wǒ shì hú nǚ, píng shēng wéi bài yuè xiū xíng, cóng bù zuò mèi rén cǎi bǔ shì, ěr zì gù hé wù, nǎi gǎn zuò shì yán xíng, qiě huò ěr. suì jū shā xiè sǎ qí miàn, jīng ér què bù, hū duò gōu zhōng, nǔ lì yǒng chū, yòu fù yǐ bù zhī suǒ wǎng yǐ. zì shì xīn héng zhuì zhuì, lǜ qí wèi suì, yì jìng wú huàn. shù rì hòu, yǒu rén yāo yǐn, yǒu xīn chū xiǎo jì yòu jiǔ, dì shì jí qián yòu fù yě, yí sì huáng huò, wǎng zhī suǒ cuò. qiáng shì wèn zhī yuē: mǒu rì yǔ hòu, céng wǎng dōng cūn hū? jì màn yìng yuē: zǐ shì rì wǎng dōng cūn shì ā yí, wú wèi wǎng yě. zǐ yǔ wú mào xiāng sì, gōng dāng xiāng jiàn yé? yǔ shū huǎng hū, jìng mò jué shì guài shì rén, shì yī shì èr, nǎi tuō gù táo xí qù. qù hòu, jì shù qí shì yuē: shí zēng qí chǒu tài, qiě jù xíng qiáng bào, gū kuáng yǐ wěi cí, jì qiú jiě miǎn, xìng qí zì pū, suì nì yú mài chǎng jī chái hòu, bù yú qí yǐ wéi zhēn yě. xí zhōng mò bù jué dǎo. yī kè yuē: jì rù qīng lóu , yān néng zé kè, bǐ gù néng qiān jīn mǎi xiào zhě yě, hé qiè ěr yì bǐ hū? suì xié zhī tóng wǎng, jù shù jì wēng gū, jí fū míng shì, qí yí nǎi shì. jì zǐ mèi, jí suǒ wèi dà yáng èr yáng zhě, dāng shí míng shì duō zuò yáng liǔ zhī cí, jiē jiè yù qí xìng yě. jì fù xiè yǐ xiǎo shí gù shí jūn, zuó xǐ jiàn lián, gù dá yǐ xì xuè, hé qī fǎn zhì táng tū, shēn wèi qiàn zè, gǎn bào qīn zhěn yǐ zì shú. tǔ cí xián yǎ, zì tài héng shēng, suì dà wéi suǒ huò, liú lián shù xī, zhào qí fū zhì, jì yuè gěi yè hé zhī zī, xiá nì jīng nián, jìng yǔn yú xiāo kě. xiān xiōng qíng hú yuē: hú ér rén, zé wèi zhī, wèi sǐ yě rén ér hú, zé fēi wéi bù wèi, qiě bù wèi sǐ. shì shàng wèi néng chōng qí lèi yě hū? xíng qiě huò rǔ, bǐ gù xiān yán. shì zi yě, sǐ yú jì, réng wèi zhī sǐ yú hú kě yě.
回部有富室子,形状臃肿,步履蹒跚,又不修边幅,垢腻恒满面,然好游狭斜,遇妇女必注视。一日独行,遇幼妇,碝员绝佳,时新雨泥泞,遽前调之,曰:路滑如是,嫂莫要扶持否。幼妇正色曰:尔勿愦愦,我是狐女,平生惟拜月修形,从不作媚人采补事,尔自顾何物,乃敢作是言行,且祸尔。遂掬沙屑洒其面,惊而却步,忽堕沟中,努力踊出,幼妇已不知所往矣。自是心恒惴惴,虑其为祟,亦竟无患。数日后,友人邀饮,有新出小妓侑酒,谛视即前幼妇也,疑似惶惑,罔知所措。强试问之曰:某日雨后,曾往东村乎?妓漫应曰:姊是日往东村视阿姨,吾未往也。姊与吾貌相似,公当相见耶?语殊恍惚,竟莫决是怪是人,是一是二,乃托故逃席去。去后,妓述其事曰:实憎其丑态,且惧行强暴,姑诳以伪词,冀求解免,幸其自仆,遂匿于麦场积柴后,不虞其以为真也。席中莫不绝倒。一客曰:既入青楼 ,焉能择客,彼故能千金买笑者也,盍挈尔诣彼乎?遂偕之同往,具述妓翁姑,及夫名氏,其疑乃释。妓姊妹,即所谓大杨二杨者,当时名士多作杨柳枝词,皆借寓其姓也。妓复谢以小时固识君,昨喜见怜,故答以戏谑,何期反致唐突,深为歉仄,敢抱衾枕以自赎。吐词娴雅,恣态横生,遂大为所惑,留连数夕,召其夫至,计月给夜合之资,狎昵经年,竟殒於消渴。先兄晴湖曰:狐而人,则畏之,畏死也;人而狐,则非惟不畏,且不畏死。是尚为能充其类也乎?行且祸汝,彼固先言。是子也,死于妓,仍谓之死于狐可也。
guō dà chūn guō shuāng guì guō sān huái xiōng dì yě, sān huái lǚ wǔ qí xiōng, qiě yì xiàn sòng zhī. guī qì yī sì, jiàn zī páo mǎn zuò, fàn bài jìng zuò, zhǔ rén suī jí fú ér róng sè cǎn jǔ, xuān shū tōng chéng zhī shí, lèi suí shēng xià, kòu zhī, sì sēng yuē: mǒu gōng zhī xiōng bìng wēi, wèi kòu fú qí fú yě. sān huái chī lì liáng jiǔ, hū fā diān kuáng, dùn zú chuí xiōng ér hū yuē: rén jiā xiōng dì rú shì yé? rú shì yī yǔ, fǎn fù bù yǐ. yē zhì jiā, bù qǐn bù shí, réng dùn zú chuí xiōng, sòng cǐ yī yǔ, liǎng sān rì bù zhǐ. dà chūn shuāng guì gù bié zhù, wén xìn jù lái, chí qí shǒu kū yuē: dì hé zhì shì. sān huái yòu chī lì liáng jiǔ, tū bào liǎng xiōng yuē: xiōng gù rú shì yé? cháng hào shù shēng, yī yǒng ér jué. xián yuē shén jí zhī, fēi yě, sān huái kuì ér zì jiù, cǐ shèng xián suǒ wèi gǎi guò, shì shì suǒ wèi chàn huǐ yě, gǒu chōng shì zhì, suī tián jīng jiāng bèi jūn suǒ néng wéi. shén fāng xǔ zhī, ān dé jí zhī. qí yī tòng lì yǔn, zhí yóu gǎn dòng yú zhōng, tiān liáng jī fā, zì jué bù kě lì yú shì, gù yī míng bù shì, jí yǐng huáng quán, qǐ shén zhī chǐ qí pò zāi. xī zhī guò ér bù zhī bǔ guò, qì zhì yòng shì, yī wǎng mò shōu, wú xué wèn yǐ jì zhī, wú míng shī yì yǒu yǐ dǎo zhī, wú xián qī zǐ yǐ fǔ zhī, suì bù néng è shǐ měi zhōng, yǐ tú wǎn gài, shì zé qí bù xìng yān ěr. xī tián shì zǐ mǎi yī xiǎo bì, chàng jiā nǚ yě, wén rén qiào lín fù yín luàn, qú rán jīng yuē: shì bù kě wèi yé? wú yǐ wéi dāng rú shì yě. hòu jià wèi nóng jiā qī, zhōng shēn zhēn jié. rán zé sān huái bèi lǐ, zhèng zuò bù zhī, gù zǐ dì dāng xiān shǐ zhī lǐ.
郭大椿郭双桂郭三槐兄弟也,三槐屡侮其兄,且诣县讼之。归憩一寺,见缁袍满座,梵呗竞作,主人虽吉服而容色惨沮,宣疏通诚之时,泪随声下,叩之,寺僧曰:某公之兄病危,为叩佛祈福也。三槐痴立良久,忽发颠狂,顿足捶胸而呼曰:人家兄弟如是耶?如是一语,反复不已。掖至家,不寝不食,仍顿足捶胸,诵此一语,两三日不止。大椿双桂故别住,闻信俱来,持其手哭曰:弟何至是。三槐又痴立良久,突抱两兄曰:兄故如是耶?长号数声,一踊而绝。咸曰神殛之,非也,三槐愧而自咎,此圣贤所谓改过,释氏所谓忏悔也,苟充是志,虽田荆姜被均所能为。神方许之,安得殛之。其一恸立殒,直由感动于中,天良激发,自觉不可立于世,故一瞑不视,戢影黄泉,岂神之褫其魄哉。惜知过而不知补过,气质用事,一往莫收,无学问以济之,无明师益友以导之,无贤妻子以辅之,遂不能恶始美终,以图晚盖,是则其不幸焉耳。昔田氏姊买一小婢,倡家女也,闻人诮邻妇婬乱,瞿然惊曰:是不可为耶?吾以为当如是也。后嫁为农家妻,终身贞洁。然则三槐悖理,正坐不知,故子弟当先使知礼。
cháo xiǎn shǐ chén zhèng sī xián, yǐ qí zǐ liǎng lián zèng yǔ, jiē tiān rán yuán rùn, bù shì rén gōng, yún hēi zhě hǎi tān suì shí, nián jiǔ wèi cháo shuǐ chōng jī ér chéng, bái zhě wèi xiǎo chē qú ké, yì hǎi shuǐ suǒ mó yíng, jiē fēi nàn dé, wéi jiǎn xún qí hòu bó jūn, lún guō zhèng, sè zé yún zhě, rì jī yuè lěi, bǐ jiào chōu huàn, fēi yī zhāo yī xī zhī lì ěr. zhì zhī shū zhāi, pō wéi yǎ wán, hòu wèi fàn dà sī nóng qǔ qù. sī nóng mò hòu, jiā jì xiāo rán, jīn bù zhī zài hé suǒ yǐ.
朝鲜使臣郑思贤,以棋子两奁赠予,皆天然圆润,不似人工,云黑者海滩碎石,年久为潮水冲击而成,白者为小车渠壳,亦海水所磨莹,皆非难得,惟检寻其厚薄均,轮郭正,色泽匀者,日积月累,比较抽换,非一朝一夕之力耳。置之书斋,颇为雅玩,后为范大司农取去。司农殁后,家计萧然,今不知在何所矣。
hǎi zhōng sān dǎo shí zhōu, kūn lún wǔ chéng shí èr lóu, cí fù jiā yán yòng zhī yǐ. cháo xiǎn, liú qiú, rì běn zhū guó, jiē néng dú huá shū, rì běn yú jiàn qí wǔ jīng dì zhì jí shān chuān quán tú, jiāng jiè mào yán shù qiān lǐ, wú suǒ wèi xiān shān líng jìng yě. cháo xiǎn, liú qiú zhī gòng shǐ, zé yú cháng shǔ shù yǔ tán, yǐ shì xún zhī, jiē yuē: dōng yáng zì rì běn yǐ wài, dà xiǎo guó tǔ fán shù shí, dà xiǎo dǎo yǔ bù zhī jǐ qiān bǎi, zhōng cháo rén suǒ bì bù néng zhì zhě, měi fān qiáng wàn lǐ, shāng bó wǎng lái, jūn bù wén yǒu shì shuō. wéi liú qiú zhī luò yán, sì hū sān qiān ruò shuǐ, rán luò yán zhī zhōu, ǒu zhí cháo píng zhī suì, shí huò dé hái, yì bù wén yǒu bái yín gōng què, kě wàng ér bù kě jí yě. rán zé sān dǎo shí zhōu, qǐ fēi chún gòu xū cí hū? ěr yǎ shǐ jì, jiē chēng hé chū kūn lún, kǎo hé yuán yǒu èr, yī chū hé tián, yī chū cōng lǐng, huò yuē cōng lǐng qí zhèng yuán, hé tián zhī shuǐ rù zhī, huò yuē hé tián qí zhèng yuán, cōng lǐng zhī shuǐ rù zhī. shuāng liú jì hé, yì mò biàn shuí zhǔ shuí bīn. rán cōng lǐng hé tián, zé jiē zài jīn bǎn tú nèi, kāi tún liè xū sì shí yú nián, jí shēn yán qióng gǔ, yì tōng gēng mù, bù lùn liǎng shān zhī shuǐ shú wèi zhèng yuán, liǎng shān zhī zhōng bì yǒu yī kūn lún, què yǐ. ér suǒ wèi yáo chí xuán pǔ, zhū shù zhī tián, gài hū wèi jiàn, yì gài hū wèi wén. rán zé wǔ chéng shí èr lóu, bù yòu huāng táng yǐ hū? bù dàn cǐ yě, líng jiù shān zài jīn bá dá kè shàn, zhū fú pú sà gǔ tǎ jù cún, tí jì fàn shū yī yī yǔ jīng diǎn xiāng hé, shàng yǒu shí shì liù bǎi yú jiān, jí suǒ wèi dà léi yīn sì. huí bù yóu mù zhě jū zhī, wǒ bīng zhuī jiǎo bō luó ní dōu huò jí zhàn, céng zhì qí dì, suǒ jiàn bù guò rú sī. zhǒng zhǒng zhuāng yán, shì yì zǎo huì zhī cí yǐ. xiāng chuán huí bù zǔ guó, yǐ tóng wèi chéng, jìn xī zhī huí bù yún, tóng chéng zài qí dōng wàn lǐ jìn dōng zhī huí bù yún, tóng chéng zài qí xī wàn lǐ. bǐ cǐ yáo bài, qì wú rén céng dào qí dì, yīn shì yǐ tuī, kǒng nán huái rén kūn yú tú shuō suǒ jì wǔ dà rén zhōu, zhēn qí líng guài, jūn cǐ lèi yān ěr. zhōu biān xiū shū chāng zé yuē: yǒu fú yuán zhě, rán hòu néng jiàn fó jiè, yǒu xiān gǔ zhě, rán hòu néng jiàn xiān jìng, wèi kě yǐ xún cháng ěr mù, duàn qí yǒu wú. céng jiàn yī dào shì yóu kūn lún guī, suǒ yán yǔ jiù jì bù shū yě. shì zé yú bù zhī zhī yǐ.
海中三岛十洲,昆仑五城十二楼,词赋家沿用之矣。朝鲜,琉球,日本诸国,皆能读华书,日本余见其五京地志及山川全图,疆界袤延数千里,无所谓仙山灵境也。朝鲜,琉球之贡使,则余尝数数与谈,以是询之,皆曰:东洋自日本以外,大小国土凡数十,大小岛屿不知几千百,中朝人所必不能至者,每帆樯万里,商舶往来,均不闻有是说。惟琉球之落碞,似乎三千弱水,然落碞之舟,偶值潮平之岁,时或得还,亦不闻有白银宫阙,可望而不可即也。然则三岛十洲,岂非纯构虚词乎?尔雅史记,皆称河出昆仑,考河源有二,一出和阗,一出葱岭,或曰葱岭其正源,和阗之水入之,或曰和阗其正源,葱岭之水入之。双流既合,亦莫辨谁主谁宾。然葱岭和阗,则皆在今版图内,开屯列戌四十余年,即深岩穷谷,亦通耕牧,不论两山之水孰为正源,两山之中必有一昆仑,确矣。而所谓瑶池悬圃,珠树芝田,概乎未见,亦概乎未闻。然则五城十二楼,不又荒唐矣乎?不但此也,灵鹫山在今拔达克善,诸佛菩萨骨塔具存,题记梵书一一与经典相合,尚有石室六百余间,即所谓大雷音寺。回部游牧者居之,我兵追剿波罗泥都、霍集占,曾至其地,所见不过如斯。种种庄严,似亦藻绘之词矣。相传回部祖国,以铜为城,近西之回部云,铜城在其东万里;近东之回部云,铜城在其西万里。彼此遥拜,迄无人曾到其地,因是以推,恐南怀仁坤舆图说所记五大人洲,珍奇灵怪,均此类焉耳。周编修书昌则曰:有佛缘者,然后能见佛界,有仙骨者,然后能见仙境,未可以寻常耳目,断其有无。曾见一道士游昆仑归,所言与旧记不殊也。是则余不知之矣。
cài jì shí diàn zhuàn yǒu yī pū, jīng shī cháng suí yě, jiǎo xiá shàn yìng duì, jì shí pō xǐ zhī. hū yī rì, èr yòu zǐ bìng bào zú, qí qī yì zì yì yú jiā, mò cè qí gù. gū liǎn zhī ér yǐ. qí jiā yǒu lǎo yù sī yǔ rén yuē: shì sī yǒu wài yù, yù dú shā qí fū, ér hòu xié zi yǐ jià, yīn shì pī zhì bǐng ěr, dài qí fū guī, bù yú èr zi qiè shí, jìng bìng sǐ, fù huǐ hèn mò jiě, yì suì bìng sǐ. rán yù hūn yè zhī zhōng, chuāng wài qiè tīng , jǐn cū wén mì móu zhī yǔ, wèi biàn suǒ yù zhě wèi shuí, yì wú cóng jiū jié yǐ. qí pū xuán yì fā bìng sǐ, sǐ hòu, qí tóng chái qiè yì yuē: zhǔ rén wéi xìn bǐ, bǐ nǎi bǎi jì qī zhǔ rén, tā shì wú lùn, jí rú zuó rì sì gǔ yì yuán míng yuán shì bān, bǐ gù zòng jià chē luó yì, yù zhě zhuī zhī fù bù fǎn, gēng lòu yǐ cù, kòu mén jiè chē bì bù jí, jí shǐ gù qiàn, zé yuē: fēng yǔ jiāng lái, fēi wǔ qiān qián rén bù wǎng. zhǔ rén wú jì, jìng wěi qū cóng zhī. bù tài shèn hū? qí huò huò yǐ shì yé? jì shí wén zhī yuē: shì sǐ wǎn yǐ, wú wù yǐ wéi jiě shì rén yě. yáng huái tíng qián bèi yán, qí xiāng yǒu huàn chéng guī lǐ zhě, bì mén yí yǎng, bù yù wài shì, yì pō dé lín xià zhī lè, wéi yǐ wú sì wèi yōu, wǎn dé yī zi, zhēn xī shū shén, huàn dòu shén wēi, wén láo shān yǒu dào shì néng qián zhī, zì wǎng kòu zhī. dào shì chǎn rán yuē: xián láng shàng yǒu duō shǎo shì wèi liǎo, nà néng biàn sǐ, guǒ yù liáng yī ér yù. hòu qí zi yě yóu jiāo zòng, jìng pò qí jiā, liú lí jì shí, ruò áo zhī guǐ suì něi. xiāng dǎng lùn zhī yuē: cǐ wēng wú jiù wú yù, wèi yīng jù yǒu cǐ ér, wéi xiāo rán hán shì, zuò lìng bù guò shí nián, ér guān náng yú shù wàn, wú nǎi zhì fù zhī dào, yǒu bù kě zhī zhě zài hu?
蔡季实殿撰有一仆,京师长随也,狡黠善应对,季实颇喜之。忽一日,二幼子并暴卒,其妻亦自缢于家,莫测其故。姑敛之而已。其家有老妪私语人曰:是私有外遇,欲毒杀其夫,而后携子以嫁,陰市砒制饼饵,待其夫归,不虞二子窃食,竟并死,妇悔恨莫解,亦遂并死。然妪昏夜之中,窗外窃听 ,仅粗闻秘谋之语,未辨所遇者为谁,亦无从究诘矣。其仆旋亦发病死,死后,其同侪窃议曰:主人惟信彼,彼乃百计欺主人,他事毋论,即如昨日四鼓诣圆明园侍班,彼故纵驾车骡逸,御者追之复不返,更漏已促,叩门借车必不及,急使雇倩,则曰:风雨将来,非五千钱人不往。主人无计,竟委曲从之。不太甚乎?奇祸或以是耶?季实闻之曰:是死晚矣,吾误以为解事人也。杨槐亭前辈言,其乡有宦成归里者,闭门颐养,不预外事,亦颇得林下之乐,惟以无嗣为忧,晚得一子,珍惜殊甚,患痘甚危,闻劳山有道士能前知,自往叩之。道士冁然曰:贤郎尚有多少事未了,那能便死,果遇良医而愈。后其子冶游骄纵,竟破其家,流离寄食,若敖之鬼遂馁。乡党 论之曰:此翁无咎无誉,未应遽有此儿,惟萧然寒士,作令不过十年,而官囊逾数万,毋乃致富之道,有不可知者在乎?
huái tíng yòu yán, yǒu xué máo shān fǎ zhě, hé zhì guǐ mèi duō yǒu qí yàn, yǒu yī jiā wèi hú suǒ suì, qǐng wǎng qū chú, zhěng shù fǎ qì, dìng rì jiāng xíng, yǒu sù shí lǎo wēng yì zhī yuē: wǒ xī yǔ hú yǒu, hú shì jí, qǐ wǒ yī yán, hú fēi huò zuì yú xiān shēng, xiān shēng yì fēi yǒu hàn yú hú yě, bù guò de qí zhì bì, gù wèi liào lǐ ěr. hú wén shì dìng zhī hòu, bǐ xǔ kuì niàn sì jīn, jīn yuàn shí bèi qí shù nà yú xiān shēng, xiān shēng néng zhǐ bù xíng hū? yīn chū jīn zhì àn shàng. cǐ rén gù tān, dāng jí shòu zhī. cì rì, xiè qiǎn qǐng zhě yuē: wú fǎ néng zhì fán hú ěr, zuó zhào jiāng jiǎn chá, jūn jiā zhī suì nǎi tiān hú, fēi suǒ néng zhì yě. dé jīn zhī hòu, jìng shū zì xǐ, yīn niàn hú jì duō jīn, kě yǐ shù qǔ. suì kǎo zhào sì jìng zhī hú, xié yǐ léi fǔ huǒ yù, bǐ nà huì yān. zhēng suǒ jì pín, hú bù shèng rǎo, nǎi gòng jì dào qí fú yìn, suì wèi hú suǒ píng fù, diān kuáng háo jiào, zì tóu yú hé. qún hú nǎi shè qí jīn qù, zhū liǎng bù cún. rén yǐ wéi rú fèi zhǎng fáng, míng chóng yǎn yě. hòu qí tú yīn xiè zhī, nǎi zhī qí zhì bài zhī gù. fū cāo chí fú yìn, yì shǐ guǐ shén, yǐ qū chú yāo lì, cǐ qí quán yǔ guān lì móu yǐ. shòu lù zòng jiān, yǐ wèi bù kě, yòu duō fāng yǐ yíng qí qing hè, tiān dào shén míng, qǐ táo jiàn chá. wēi qún hú shā zhī, léi tíng zhī zhū, dāng yì zhōng bù miǎn yě.
槐亭又言,有学茅山法者,劾治鬼魅多有奇验,有一家为狐所祟,请往驱除,整束法器,碠日将行,有素识老翁诣之曰:我夕与狐友,狐事急,乞我一言,狐非获罪于先生,先生亦非有憾于狐也,不过得其贽币,故为料理耳。狐闻事定之后,彼许馈廿四金,今愿十倍其数纳于先生,先生能止不行乎?因出金置案上。此人故贪,当即受之。次日,谢遣请者曰:吾法能治凡狐耳,昨召将检查,君家之祟乃天狐,非所能制也。得金之后,竟殊自喜,因念狐既多金,可以术取。遂考召四境之狐,胁以雷斧火狱,俾纳贿焉。征索既频,狐不胜扰,乃共计盗其符印,遂为狐所凭附,颠狂号叫,自投于河。群狐乃摄其金去,铢两不存。人以为如费长房,明崇俨也。后其徒陰泄之,乃知其致败之故。夫操持符印,役使鬼神,以驱除妖厉,此其权与官吏侔矣。受赂纵奸,已为不可,又多方以盈其硘壑,天道神明,岂逃鉴察。微群狐杀之,雷霆之诛,当亦终不免也。