strong dān fú láng quán zhōu jiā ǒu strong
單符郎全州佳偶
jiá rǔ mén kāi zhàn yǐ tiān, zhōu gōng jú gòu shàng yī rán. xiū yán dào dé wú guān suǒ, yī bì qián kūn bā bǎi nián.
郟鄏門開戰倚天,周公桔構尚依然。休言道德無關鎖,一閉乾坤八百年。
zhè shǒu shī, dān shuō xī jīng shì dì wáng zhī dōu, zuǒ chéng gāo, yòu miǎn chí, qián yī lǎng, hòu dà hé zhēn gè xíng shì wú shuāng, fán huá dì yī sòng cháo jiǔ dài jiàn dū yú cǐ. jīn rì shuō yī zhuāng gù shì, nǎi shì xī jīng rén shì, yī gè shì xíng zhī xiàn, yī gè shì dān tuī guān. tā liǎng gè dōu wǎng xiào gǎn fāng xià, bìng mén ér jū. liǎng jiā zhái juàn, yòu shì dí qīn mèi mei, yí zhàng xiāng chēng, suǒ yǐ wǎng lái shén mì. suī wèi gè xìng, wú yì yī jiā. xiān qián, liǎng jiā mò zuò guān shí jié, mèi mei tóng shí huái yùn, sī xià xiāng yuē dào: ruò shēng xià yī nán yī nǚ, dāng wèi hūn yīn. hòu lái dān jiā shēng nán, xiǎo míng fú láng, xíng jiā shēng nǚ, xiǎo míng chūn niáng. mèi mei gè duì zhàng fū shuō tōng le, cóng cǐ qīn jiā wǎng lái, fēi zhǐ yī rì. fú láng hé chūn niáng yòu shí cháng zài yī chù yóu xì, liǎng jiā dōu chēng tā wèi xiǎo fū fù. yǐ hòu jiàn jiàn zhǎng chéng, fú láng gǎi míng fēi yīng, zì téng shí, jìn guǎn dú shū chūn niáng shēn jū xiù gé. gè bù xiāng jiàn.
這首詩,單說西京是帝王之都,左成皋,右澠池,前伊朗,後大河;真箇形勢無雙,繁華第一;宋朝九代建都於此。今日說一樁故事,乃是西京人氏,一個是邢知縣,一個是單推官。他兩個都枉孝感坊下,並門而居。兩家宅眷,又是嫡親妹妹,姨丈相稱,所以往來甚密。雖為各姓,無異一家。先前,兩家末做官時節,妹妹同時懷孕,私下相約道:「若生下一男一女,當為婚姻。」後來單家生男,小名符郎,邢家生女,小名春娘。妹妹各對丈夫說通了,從此親家往來,非止一日。符郎和春娘幼時常在一處遊戲,兩家都稱他為小夫婦。以後漸漸長成,符郎改名飛英,字騰實,進館讀書;春娘深居繡閣。各不相見。
qí shí sòng huī zōng xuān hé qī nián, chūn sān yuè, xíng gōng xuǎn le dèng zhōu shùn yáng xiàn zhī xiàn, dān gōng xuǎn le yáng zhōu fǔ tuī guān, gè yào qiè jiā shàng rèn. xiāng yuē rèn mǎn zhī yuē, guī jiā chéng qīn. dān tuī guān dài le fū rén hé ér zi fú láng, zì wǎng yáng zhōu qù zuò guān, bù tí. què shuō xíng zhī xiàn dào le dèng zhōu shùn yáng xiàn, wèi jí bàn zài, zhí jīn dá zi fēn dào rù kòu. jīn jiāng wò lí bù gōng pò le shùn yáng, xíng zhī xiàn yī mén yù hài. chūn niáng nián shí èr suì, wèi luàn bīng suǒ lüè, zhuǎn mài zài quán zhōu lè hù yáng jiā, dé qián shí qī gàn ér qù. chūn niáng cóng xiǎo dú guò jīng shū jí táng shī gàn shǒu, pō tōng wén mò, yóu shàn yīng duì. bǎo mǔ ài zhī rú bǎo, gǎi míng yáng yù, jiào yǐ lè qì jí gē wǔ, wú bù jīng jué. zhèng shì: sān qiān fěn dài shū yán sè, shí èr zhū lóu ràng wǔ gē. zhǐ shì yī jiàn, tā zhōng shì huàn jiā chū shēn, jǔ zhǐ duān xiáng. měi yì gōng tíng shì yàn, chéng yì bì, zhū jì diào xiào nüè làng, wú suǒ bù zhì. yáng yù hēi rán dú lì, bù wàng yán xiào, yǒu liáng rén fēng dù. wèi zhè gè shàng, qián hòu guān fǔ, mò bù ài zhī zhòng zhī.
其時宋徽宗宣和七年,春三月,邢公選了鄧州順陽縣知縣,單公選了揚州府推官,各要挈家上任。相約任滿之曰,歸家成親。單推官帶了夫人和兒子符郎,自往揚州去做官,不題。卻說邢知縣到了鄧州順陽縣,未及半載,值金韃子分道入寇。金將斡離不攻破了順陽,邢知縣一門遇害。春娘年十二歲,為亂兵所掠,轉賣在全州樂戶楊家,得錢十七干而去。春娘從小讀過經書及唐詩干首,頗通文墨,尤善應對。鴇母愛之如寶,改名楊玉,教以樂器及歌舞,無不精絕。正是:三千粉黛輸顏色,十二朱樓讓舞歌。只是一件,他終是宦家出身,舉止端詳。每詣公庭侍宴,呈藝畢,諸妓調笑虐浪,無所不至。楊玉嘿然獨立,不妄言笑,有良人風度。為這個上,前後官府,莫不愛之重之。
huà fēn liǎng tóu. què shuō dān tuī guān zài rèn sān nián, shí jīn lǔ xiàn le hàn jīng, huī zōng qīn zōng liǎng cháo tiān zǐ, dōu bèi tā lǔ qù. kuī shā lǚ hǎo wèn shuō xià le wěi dì zhāng bāng chāng, yíng kāng wáng sì tǒng. kāng wáng dù jiāng ér nán, jí wèi yú yīng tiān fǔ, shì wèi gāo zōng. gāo zōng jù pà jīn lǔ, bù gǎn hái xī jīng, nǎi jià xìng yáng zhōu. dān tuī guān lǜ mín bīng hù jià yǒu gōng, lèi qiān láng guān zhī zhí, yòu suí jià zhì háng zhōu. gāo zōng ài háng zhōu fēng jǐng, zhù bì jiàn dū, gǎi wèi lín ān fǔ. yǒu shī wèi zhèng:
話分兩頭。卻說單推官在任三年,時金虜陷了汗京,徽宗、欽宗兩朝天子,都被他擄去。虧殺呂好問說下了偽帝張邦昌,迎康王嗣統。康王渡江而南,即位於應天府,是為高宗。高宗懼怕金虜,不敢還西京,乃駕幸揚州。單推官率民兵護駕有功,累遷郎官之職,又隨駕至杭州。高宗愛杭州風景,駐蹕建都,改為臨安府。有詩為證:
shān wài qīng shān lóu wài lǒu, xī hú gē wǔ jǐ shí xiū? nuǎn fēng xūn dé yóu rén zuì, zhí bǎ háng zhōu dāng biàn zhōu.
山外青山樓外摟,西湖歌舞幾時休?暖風熏得遊人醉,直把杭州當汴州。
huà shuō xī běi yí lù dì fāng, bèi jīn lǔ cán hài, bǎi xìng cóng gāo dōng nán dù zhě, bù jì qí shù, jiē sàn chù wú xià. wén lín ān jiàn dū, duō yǒu bān dào háng zhōu rù jí ān chā. dān gōng shí zài hù bù, yuè kàn hù jí cè zi, jiàn yǒu yī xíng xiáng míng zì, nǎi xī jīng rén. zì sī: xíng zhī xiàn míng zhēn, cǐ rén míng yàng, gǎn shì tóng háng xiōng dì? zì cóng yóu huàn yǐ hòu, xíng jiā quán wú yīn hào xiāng tōng, zhèng zài xuán niàn. nǎi dào rén mì fǎng shàng, guǒ xíng zhī xiàn zhī dì, hào wèi sì chéng wù zhě. jí máng qǐng lái xiāng jiàn, wèn qí xiāo xī. sì chéng wù dá dào: zì dèng zhōu pò hòu, chuán wén jiā xiōng jǔ jiā shòu huò, wèi zhī de fǒu. yīn liú lèi bù zhǐ, dān gōng yì jiū rán bù lè. niàn ér zi nián chǐ jǐ zhǎng, yì yù bié guó qīn shì yóu kǒng chuán yán wèi de, xí fù shàng zài, qiě chí gān gē níng xī, zài xíng tàn tīng. cóng cǐ dān gōng yǔ sì chéng wù réng rèn zuò qīn qī, wǎng lái bù jué
話說西北一路地方,被金虜殘害,百姓從高東南渡者,不計其數,皆散處吳下。聞臨安建都,多有搬到杭州入籍安插。單公時在戶部,閱看戶籍冊子,見有一「邢祥」名字,乃西京人。自思:「邢知縣名偵,此人名樣,敢是同行兄弟?自從遊宦以後,邢家全無音耗相通,正在懸念。」乃道人密訪上,果邢知縣之弟,號為「四承務」者。急忙請來相見,問其消息。四承務答道:「自鄧州破後,傳聞家兄舉家受禍,未知的否。」因流淚不止,單公亦揪然不樂。念兒子年齒己長,意欲別國親事;猶恐傳言未的,媳婦尚在,且持干戈寧息,再行探聽。從此單公與四承務仍認做親戚,往來不絕
zài shuō gāo zōng huáng dì chū jí wèi, gǎi yuán jiàn yán guò le sì nián, yòu gǎi yuán shào xìng. cǐ shí shào xìng yuán nián, cháo tíng zhuī xù nán dù zhī gōng, dān fēi yīng shòu fù yīn, dé shòu quán zhōu sī hù. xiè ēn guò le, zé yuē bài bié fù mǔ qǐ chéng, wǎng quán zhōu dào rèn. shí nián shí bā suì, yī zhōu guān shǔ, zhǐ yǒu dān sī hù nián shào, qiě shì yí róng jùn xiù, jiàn zhě wú bù chēng xiàn. shàng rèn zhī yuē, zhōu shǒu shè gōng táng jiǔ huì yǐn, dà jí shēng jì. yuán lái sòng cháo yǒu zhè gè guī jǔ: fán zài jí chāng hù, wèi zhī guān jì guān fǔ yǒu gōng sī yán yàn, tīng píng diǎn míng, huàn lái yún yīng. zhè yī rì, yáng yù yě zài shù nèi. dān sī hù yú zhòng jì zhōng, zhǐ kàn de tā shàng yǎn, dà yǒu juàn ài zhī yì. shī yuē:
再說高宗皇帝初即位,改元建炎;過了四年,又改元紹興。此時紹興元年,朝廷追敘南渡之功,單飛英受父蔭,得授全州司戶。謝恩過了,擇曰拜別父母起程,往全州到任。時年十八歲,一州官屬,只有單司戶年少,且是儀容俊秀,見者無不稱羨。上任之曰,州守設公堂酒會飲,大集聲妓。原來宋朝有這個規矩:凡在籍娼戶,謂之官妓;官府有公私筵宴,聽憑點名,喚來鄖應。這一日,楊玉也在數內。單司戶於眾妓中,只看得他上眼,大有眷愛之意。詩曰:
céng shào hóng shéng dào chù suí, jiā rén cái zǐ liǎng xiāng yí. fēng liú de shì zhāng jīng zhào, hé rì lín chuāng shì huà méi?
曾紹紅繩到處隨,佳人才子兩相宜。風流的是張京兆,何日臨窗試畫眉?
sī lǐ xìng zhèng, míng ān, róng yáng jiù zú, yě shì gè shào nián cái zǐ. yī jiàn dān sī hù, biàn yì qì xiāng tóu, kàn tā gù pàn yáng yù, jǐ zhī qí yì. yī rì, zhèng sī lǐ qù bài dān sī hù, wèn dào: zú xià qīng nián míng zú, wèi hé dān chē fù shì, bù xié zhái juàn? dān sī hù dá dào: shí bù xiāng mán, yòu shí céng dìng xià qī shì, yīn zāo lǔ luàn, cún wáng wèi bǔ, zhì jīn zhōng kuì shàng xū. sī lǐ xiào dào: lí suǒ zhī gǎn, rén shú wú zhī? cǐ sī gē jì yáng yù, pō ráo yǎ zhì, qiě zuò wàng méi zhǐ kě, hé rú? sī hù chū shí xùn xiè bù gǎn, bèi sī lǐ yán zhī zài sān, shuō dào xiāng zhī de fēn jì, sī hù yǐn mán bù dé, zhǐ de tǔ lù xīn fù. sī lǐ dào: jì cái zǐ yǒu yì jiā rén, pū dāng wèi qū chéng zhī ěr. zì cǐ měi yù yàn huì, sī hù jiàn le yáng yù, fǎn jué yǒu xiē bì xián, bù gǎn zhù mù rán xīn zhōng sī mù yù shén. sī lǐ yǒu xīn yào yù chéng qí shì, dàn jù pà tài shǒu yán yì, zuò bù dé shǒu jiǎo.
司理姓鄭,名安,榮陽舊族,也是個少年才子。一見單司戶,便意氣相投,看他顧盼楊玉,己知其意。一日,鄭司理去拜單司戶,問道:「足下清年名族,為何單車赴仕,不攜宅眷?」單司戶答道:「實不相瞞,幼時曾定下妻室,因遭虜亂,存亡未卜,至今中饋尚虛。」司理笑道:「離索之感,人孰無之?此司歌妓楊玉,頗饒雅致,且作望梅止渴,何如?」司戶初時遜謝不敢,被司理言之再三,說到相知的分際,司戶隱瞞不得,只得吐露心腹。司理道:「既才子有意佳人,仆當為曲成之耳。」自此每遇宴會,司戶見了楊玉,反覺有些避嫌,不敢注目;然心中思慕愈甚。司理有心要玉成其事,但懼怕太守嚴毅,做不得手腳。
rú cǐ èr nián. jiù tài shǒu rèn mǎn shēng qù, xīn tài shǒu xìng chén, wèi rén zhōng hòu zhì chéng, qiě yǔ zhèng sī lǐ shì tóng xiāng gù jiù. suǒ yǐ zhèng sī lǐ lǚ cì zài tài shǒu miàn qián, chēng jiàn dān sī hù zhī cái pǐn, tài shǒu shí fēn jìng zhòng. yī rì, zhèng sī lǐ zhì jiǔ, zhuān qǐng dān sī hù dào sī yá qīng huà, zhǐ diǎn yáng yù yī míng dǐ hòu. zhè yī rì, bǐ gōng lǐ yán yàn bù tóng, zhǐ yǒu bīn zhǔ èr rén, dān sī hù cái dé bǎo kàn yáng yù, guǒ rán měi lì! yǒu cí míng yì qín é, cí yún:
如此二年。舊太守任滿升去,新太守姓陳,為人忠厚至誠,且與鄭司理是同鄉故舊。所以鄭司理屢次在太守面前,稱薦單司戶之才品,太守十分敬重。一日,鄭司理置酒,專請單司戶到私衙清話,只點楊玉一名抵候。這一日,比公里筵宴不同,只有賓主二人,單司戶才得飽看楊玉,果然美麗!有詞名《憶秦娥》,詞云:
xiāng fù fù, zūn qián yǒu gè rén rú yù. rén rú yù, cuì qiào jīn fēng, nèi jiā zhuāng jiǎn. jiāo xiū guàn bǎ méi ér cù, kè rén zhǐ chàng shāng xīn qǔ. shāng xīn qǔ, yī shēng shēng shì yuàn hóng chóu lǜ.
香馥馥,樽前有個人如玉。人如玉,翠翹金風,內家妝柬。嬌羞慣把眉兒蹙,客人只唱傷心曲。傷心曲,一聲聲是怨紅愁綠。
zhèng sī lǐ kāi yán dào: jīn rì zhī huì, bìng wú tā jiào, wù jū lǐ fǎ. dāng kāi huái chàng yǐn, wù qǔ jǐn huān. suì zhēn jù gōng lái quàn dān sī hù, yáng yù qīng gē qíng jiǔ. jiǔ zhì bàn hān, dān sī hù kàn zhe yáng yù, shén hún piāo dàng, bù néng zì chí jiǎ zhuāng zuì tài bù yǐn. zhèng sī lǐ jǐ zhī qí yì, biàn dào: qiě qǐng dào shū zhāi sàn bù, zài róng fèng quàn. nà shū zhāi shì sī lǐ zì jiā kàn shū de suǒ zài, bǎi shè zhe shū huà qín qí, yě yǒu xiē gǔ wán zhī lèi. dān sī hù nà yǒu xīn qíng qù kàn, xiàng zhú tà shàng dào shēn biàn shuì. zhèng sī lǐ dào: jì rán rén xiōng kùn jiǔ, zàn qǐng ān xī piàn shí. máng zhuǎn shēn ér chū, què jiào yáng yù zhēn xià xiāng chá yī zā sòng qù. dān sī hù sù zhī sī lǐ yǒu yù chéng zhī měi, jīn fān jiàn yáng yù dú zì yī gè sòng chá, qíng zhī shì fàng sōng le. máng qǐ shēn bǎ mén yǎn shàng, shuāng shǒu bào zhù yáng yù qiú huān. yáng yù yáng tuī bù yǔn, dān sī hù dào: xiāng mù xiǎo jiě zi, jǐ fēi yī rì, nán dé jīn fān jī huì. sī lǐ gōng píng xī jiàn ài, jiù shǐ zhī jué, bì bù chēn guài. yáng yù yě shí pò sān fēn guān qiào, bù gǎn gù què, zhǐ de shùn qíng. liǎng gè suì zài tà shàng, cǎo cǎo de yún yǔ yī chǎng. yǒu shī wèi zhèng:
鄭司理開言道:「今日之會,並無他窖,勿拘禮法。當開懷暢飲,務取盡歡。」遂斟巨觥來勸單司戶,楊玉清歌情酒。酒至半酣,單司戶看着楊玉,神魂飄蕩,不能自持;假裝醉態不飲。鄭司理己知其意,便道:「且請到書齋散步,再容奉勸。」那書齋是司理自家看書的所在,擺設着書、畫、琴、棋,也有些古玩之類。單司戶那有心情去看,向竹榻上倒身便睡。鄭司理道:「既然仁兄困酒,暫請安息片時。」忙轉身而出,卻教楊玉斟下香茶一匝送去。單司戶素知司理有玉成之美,今番見楊玉獨自一個送茶,情知是放鬆了。忙起身把門掩上,雙手抱住楊玉求歡。楊玉佯推不允,單司戶道:「相慕小姐子,己非一日,難得今番機會。司理公平昔見愛,就使知覺,必不嗔怪。」楊玉也識破三分關竅,不敢固卻,只得順情。兩個遂在榻上,草草的雲雨一場。有詩為證:
xiāng mù xiāng lián èr zài yú, jīn zhāo qiě xǐ liǎng qíng shū. suī rán wèi dé tōng xiāo lè, yóu shèng yáng tái mèng shì xū.
相慕相憐二載余,今朝且喜兩情舒。雖然未得通宵樂,猶勝陽台夢是虛。
dān sī hù sī wèn yáng yù dào: nǐ suī rán cái yì chū sè, piān jué yǎ zhì, bù shì qīng lóu xí qì, bì shì yī gè míng gōng miáo yì. jīn rì xiū yào mán wǒ, kě cóng shí shuō yǔ wǒ zhī dào, guǒ shì hé rén? yáng yù mǎn miàn xiū cán, dá dào: shí bù xiāng mán, qiè běn huàn zú, liú luò zài cǐ, fēi yáng jī suǒ shēng yě. sī hù dà jīng, wèn dào: jì xì huàn zú, rǔ fù hé guān hé xìng? yáng yù bù jué shuāng lèi jiāo liú, dá dào: qī běn xìng xíng, zài dōng jīng xiào gǎn fāng jū zhù, yòu nián céng xǔ yǔ mǔ yí zhī zǐ jié hūn. qiè zhī fù shòu dèng zhōu shùn yáng xiàn zhī xiàn, bù xìng hú kòu chāng juē, fù mǔ jiē zāo bīng rèn, qiè bèi rén lüè mài zhì cǐ. sī hù yòu wèn dào: rǔ fū jiā xìng shén? zuò hé guān zhí? suǒ xǔ jià zhī zǐ, yòu shì hé míng? yáng yù dào: fū jiā xìng dān, nà shí wèi yáng zhōu tuī guān. qí zi xiǎo míng fú láng, jīn yì bù zhī cún wáng rú hé. shuō bà, kū qì bù zhǐ. sī hù xīn zhōng jǐ zhī qí wèi chūn niáng le, qiě bù shuō pò, zhǐ ān wèi dào: rǔ jīn rì xiān yī měi shí, huā zhāo yuè xī, gōu nǐ shòu yòng. guān fǔ dōu lìng yǎn kàn bì, shuí rén qīng jiàn nǐ? kuàng zōng zú yuǎn lí, fū jiā cún wáng wèi bǔ, suí yuán kuài huó, yì zú le yī shēng yǐ. hé nǎi zì shēng bēi qì yé? yáng yù cù shùn dá dào: qī wén nǚ zǐ shēng ér yuàn wèi zhī yǒu jiā, suī bù xìng fēng chén, shí chū wú qīn. fū jiā huàn zú, jí shǐ wú yàng, qiè yì bù zuò tuán yuán zhī wàng. ruò dé jià yī xiǎo mín, jīng jí bù qún, chuài shū yǐn shuǐ, yì shì liáng rén jiā xí fù, bǐ zài cǐ zhōng yíng xīn sòng jiù, shèng què qiān wàn bèi yǐ. sī hù diǎn tóu dào: nǐ suǒ jiàn yì shì. guǒ yǒu cǐ xīn, wǒ dāng yǔ rǔ zuò zhǔ. yáng yù kòu tóu dào: ēn guān ruò néng bá qiè yú kǔ hǎi zhī zhōng, zhēn nǎi wàn dài yīn dé yě. shuō wèi bì, zhǐ jiàn sī lǐ tuī mén jìn lái dào: yáng tái mèng xǐng yě wèi? rú jīn wú shì, kě yǐn jiǔ yǐ. sī hù dào: jiǔ jǐ guò zuì, bù néng fù yǐn. sī lǐ dào: yī fēn jiǔ zuì, shí fēn xīn zuì. sī hù dào: yī fēn zuì jiǔ, shí fēn zuì dé. dà jiā dōu xiào qǐ lái, zhòng lái yán shǎng, shì yuē jǐn huān ér sàn.
單司戶私問楊玉道:「你雖然才藝出色,偏覺雅致,不似青樓習氣,必是一個名公苗裔。今日休要瞞我,可從實說與我知道,果是何人?」楊玉滿面羞慚,答道:「實不相瞞,妾本宦族,流落在此,非楊姬所生也。」司戶大驚,問道:「既系宦族,汝父何官何姓?」楊玉不覺雙淚交流,答道:「妻本姓邢,在東京孝感坊居住,幼年曾許與母姨之子結婚。妾之父授鄧州順陽縣知縣,不幸胡寇猖撅,父母皆遭兵刃,妾被人掠賣至此。」司戶又問道:「汝夫家姓甚?作何官職?所許嫁之子,又是何名?」楊玉道:「夫家姓單,那時為揚州推官。其子小名符郎,今亦不知存亡如何。」說罷,哭泣不止。司戶心中己知其為春娘了,且不說破,只安慰道:「汝今日鮮衣美食,花朝月夕,勾你受用。官府都另眼看敝,誰人輕賤你?況宗族遠離,夫家存亡未卜,隨緣快活,亦足了一生矣。何乃自生悲泣耶?」楊玉蹙順答道:「妻聞『女子生而願為之有家』,雖不幸風塵,實出無親。夫家宦族,即使無恙,妾亦不作團圓之望。若得嫁一小民,荊級布裙,啜菽飲水,亦是良人家媳婦,比在此中迎新送舊,勝卻千萬倍矣。」司戶點頭道:「你所見亦是。果有此心,我當與汝作主。」楊玉叩頭道:「恩官若能拔妾於苦海之中,真乃萬代陰德也。」說未畢,只見司理推門進來道:「陽台夢醒也未?如今無事,可飲酒矣。」司戶道:「酒己過醉,不能復飲。」司理道:「一分酒醉,十分心醉。」司戶道:「一分醉酒,十分醉德。」大家都笑起來,重來筵上,是曰盡歡而散。
guò le shù rì, dān sī hù zhì jiǔ, zhuān qǐng zhèng sī lǐ dá xí, yě huàn yáng yù yī míng dá yīng. yáng yù xiān dào, dān sī hù bù fù yǔ xiá ne, suì zhèng sè wèn yuē: rǔ qián rì yǒu yán, wèi xiǎo mín fù, yì suǒ gān xīn. wǒ jīn sàng ǒu, wèi yǒu zhèng shì, rǔ kěn xiāng suí wǒ hū? yáng yù hán lèi dá dào: jī jí qǐ kān fèng huáng suǒ qī, ruò ēn guān kě lián, dé méng shōu lù, shǐ de bèi jīn zhì zhī liè, fēng yī zú shí, bù yòng sòng wǎng yíng lái, gù qiè suǒ yuàn yě. dàn kǒng tā rì xīn rú rén xìng yán, bù néng xiāng róng, rán qī zì dāng hán rěn, wàn yī zhēng sè fā shēng, qiè qíng yuàn chí zhāi nìng fú, zhōng shēn dú sù, yǐ bào sī guān zhī dé ěr. sī hù wén yán, bù jué càn rán, fāng zhī qí yàn è fēng chén, chū yú zhì chéng, fēi bān yǔ yě. shǎo tíng, zhèng sī lǐ dào lái, jiàn yáng yù lèi hén wèi gān, xì dào: gǔ rén yún lè jí shēng bēi, xìn yǒu zhī hū? yáng yù liǎn liǎn dá dào: chén cóng zhōng lái, bù kě duàn jué ěr! dān sī hù jiāng yáng yù lì zhì cóng liáng shuō huà, xiàng zhèng sī lǐ shuō le. zhèng sī lǐ dào: zú xià ruò yǒu cǐ xīn, xià guān yì yuàn xiào yī bì. zhè yī rì, yǐn jiǔ wú huà.
過了數日,單司戶置酒,專請鄭司理答席,也喚楊玉一名答應。楊玉先到,單司戶不復與狎呢,遂正色問曰:「汝前日有言,為小民婦,亦所甘心。我今喪偶,未有正室,汝肯相隨我乎?」楊玉含淚答道:「積棘豈堪鳳凰所棲,若恩官可憐,得蒙收錄,使得備巾櫛之列,豐衣足食,不用送往迎來,固妾所願也。但恐他日新孺人性嚴,不能相容,然妻自當含忍,萬一征色發聲,妾情願持齋佞佛,終身獨宿,以報思官之德耳。」司戶聞言,不覺摻然,方知其厭惡風塵,出於至誠,非斑語也。少停,鄭司理到來,見楊玉淚痕未乾,戲道:「古人云樂極生悲,信有之乎?」楊玉斂斂答道:「忱從中來,不可斷絕耳!」單司戶將楊玉立志從良說話,向鄭司理說了。鄭司理道:「足下若有此心,下官亦願效一臂。」這一日,飲酒無話。
xí sàn hòu, dān sī hù zài dēng xià xiū chéng jiā shū yī fēng, shū zhōng bèi yán yuè zhàng xíng zhī xiàn quán jiā shòu huò, chūn niáng liú luò wèi chāng, yàn è fēng chén, zhì xiàng kě mǐn. nán qíng yuàn fù lián jiù yuē, bù yǐ liáng jiàn wèi xián. dān gōng chāi shū guān kàn dà jīng, suí jí qǐng xíng sì chéng wù dào lái, shāng yì cǐ shì, liǎng jiā gè shāng gǎn bù jǐ. sì chéng wù yào qīn wǎng quán zhōu zhǔ zhāng qīn shì jiào dān gōng zhì shū yú tài shǒu qiú wèi chūn niáng tuō jí. dān gōng xiě shū, fù yǔ sì chéng wù shōu qì, sì chéng wù zuò bié ér xíng. bù yī rì, lái dào quán zhōu, jìng rù sī hù yá zhōng xiāng jiàn, dào qí lái lì. dān sī hù xiān yǔ zhèng sī lǐ shuō zhī qí shì, sī lǐ yī lì cuān duō, dào: yàn yún: jiǎ yì jiāo, fù yì qī. jīn zú xià gān qǔ fēng chén zhī nǚ, bù yǐ cún wáng yì xīn, suī gǔ rén gāo yì, bú shì guò yě. suì tóng sī hù dào tài shǒu chù, jiāng qíng jié gào sù dān sī hù bǎ fù qīn shū zhá chéng shàng. tài shǒu zhe le, dào: cǐ měi shì yě, gǎn bù fèng mìng? cì rì, sì chéng wù jù zhuàng gào fǔ, qiú wèi shì jiàn guī liáng, yǐ xù jiù hūn shì, tài shǒu dāng miàn pī zhǔn le.
席散後,單司戶在燈下修成家書一封,書中備言岳丈邢知縣全家受禍,春娘流落為娼,厭惡風塵,志向可憫。男情願復聯舊約,不以良賤為嫌。單公拆書觀看大驚,隨即請邢四承務到來,商議此事,兩家各傷感不己。四承務要親往全州主張親事;教單公致書於太守求為春娘脫籍。單公寫書,付與四承務收訖,四承務作別而行。不一日,來到全州,徑入司戶衙中相見,道其來歷。單司戶先與鄭司理說知其事,司理一力攛掇,道:「諺云:賈易交,富易妻。今足下甘娶風塵之女,不以存亡易心,雖古人高義,不是過也。」遂同司戶到太守處,將情節告訴;單司戶把父親書札呈上。太守着了,道:「此美事也,敢不奉命?」次日,四承務具狀告府,求為釋賤歸良,以續舊婚事,太守當面批准了。
hòu zhì yuē zhōng, hái bù jiàn fā xià wén dié. dān sī hù yí yǒu tā biàn, mì wèi rén dǎ tàn xiāo xī. jiàn chú sī zhèng zài máng luàn, ān pái yán xí. sī hù cāi dào: cǐ jiǔ wèi hé ér shè? qǐ yù yǔ yáng yù jǔ lí bié shāng yé? shì jǐ zhì cǐ, zhǐ suǒ tīng zhī. shǎo qǐng, guǒ zhào yáng yù dǐ hòu, xí sī zhǐ qǐng tōng pàn yī rén. jiǔ zhì sān xún, shí gōng liǎng tào. tài shǒu huàn yáng yù jìn qián, jiāng sī hù yuàn xù jiù hūn, jí xíng yàng suǒ gào tuō jí zhī shì, yī yī shuō le. yáng yù bài xiè dào: qiè yī shēn shēng sǐ róng rǔ, quán lài ēn guān tí bá. tài shǒu dào: rǔ jīn rì shàng zài lè jí, míng rì jí wèi xiàn jūn, jiāng hé yǐ bào wǒ zhī dé? yáng yù dá dào: ēn guān bá rén yú huǒ zhái zhī zhōng, yīn dé rú shān, qiè wéi yǒu yuē xī yù tiān, yuàn ēn guān zǐ sūn fù jiǎ ér jǐ. tài shǒu tàn dào: lì sè jiā yīn, bù kě fù dé. bù jué qián qǐ bào chí yáng yù shuō dào: rǔ bì yǒu yǐ bào wǒ. nà tōng pàn shì gè zhèng zhí zhī rén, jiàn tài shǒu fā kuáng, biàn lí xí qǐ lì, zhèng sè fā zuò dào: jì sī hù yǒu sù yuē, biàn shì rú rén, wǒ děng jù yǒu tóng liáo shū sǎo zhī yì. jūn zǐ jìn tuì dāng yǐ lǐ, bù kě gǒu qiě, yǐ shāng yǎ dào. tài shǒu zú shū zú xī xiè dào: lǎo fū bù néng wàng qíng, fēi pàn fǔ zhī yán, bù zhī qí wèi guò yě. jīn dé zuì yú sī hù, dāng xiè guò yǐ zhì ěr. nǎi lìng yáng yù rù nèi zhái, yǔ zì jǐ nǚ juàn xiāng jiàn. què jiào rén zhào sī lǐ sī hù èr rén, dào hòu táng tóng xí, zhí chī dào tiān míng fāng sàn.
候至曰中,還不見發下文牒。單司戶疑有他變,密位人打探消息。見廚司正在忙亂,安排筵席。司戶猜道:「此酒為何而設?豈欲與楊玉舉離別觴耶?事己至此,只索聽之。」少頃,果召楊玉抵候,席司只請通判一人。酒至三巡,食供兩套。太守喚楊玉近前,將司戶願續舊婚,及邢樣所告脫籍之事,一一說了。楊玉拜謝道:「妾一身生死榮辱,全賴恩官提拔。」太守道:「汝今日尚在樂籍,明日即為縣君,將何以報我之德?」楊玉答道:「恩官拔人於火宅之中,陰德如山,妾惟有曰夕籲天,願恩官子孫富賈而己。」太守嘆道:「麗色佳音,不可復得。」不覺前起抱持楊玉說道:「汝必有以報我。」那通判是個正直之人,見太守發狂,便離席起立,正色發作道:「既司戶有宿約,便是孺人,我等懼有同僚叔嫂之誼。君子進退當以禮,不可苟且,以傷雅道。」太守(足叔)(足昔)謝道:「老夫不能忘情,非判府之言,不知其為過也。今得罪於司戶,當謝過以質耳。」乃令楊玉入內宅,與自己女眷相見。卻教人召司理、司戶二人,到後堂同席,直吃到天明方散。
tài shǒu yě bù jìn yá, jìng zuò zǎo táng, biàn xià wén shū yǔ yáng jiā wēng ǎo, jiào chú qù yáng yù míng zì. yáng wēng yáng ǎo chū qí bù yì, hào kū ér lái, bài zhe tài shǒu sù dào: yǎng nǚ shí yú nián, fèi jǐn xīn lì. jīn jì méng míng pàn, bù gǎn kàng jù. dàn yuàn yī jiàn ér bié, yì suǒ gān xīn. tài shǒu dào rén chuán yǔ yáng yù. yáng yù lì zài hòu táng, gé píng duì wēng ǎo shuō dào: wǒ fū qī zhòng huì, yě shì hǎo shì! wǒ suī chéng rǔ shí nián fǔ yǎng zhī ēn, rán suǒ de jīn bó jǐ duō, yì zú wèi rǔ yǎng lǎo zhī jì. cóng cǐ yǒng jué, xiū de xiāng niàn. ǎo jǐ zì hào kū bù zhǐ, tài shǒu hē tuì le yáng wēng yáng ǎo. dāng shí chà zhōu sī rén cóng, zì zhái táng zhōng qiā chū yáng yù, jìng sòng zhì sī hù yá zhōng qǔ chū sī cái shí wàn qián, quán zuǒ zī lián zhī fèi. sī hù zài sān tuī cí, tài shǒu dìng jiào shòu le. shì yuē, zhèng sī lǐ wèi méi, sì chéng wù wèi zhǔ hūn, rú fǎ chéng qīn, zuò qǐ dòng fáng huā zhú. yǒu shī wèi zhèng:
太守也不進衙,徑坐早堂,便下文書與楊家翁、媼,教除去楊玉名字。楊翁、楊媼出其不意,號哭而來,拜着太守訴道:「養女十餘年,費盡心力。今既蒙明判,不敢抗拒。但願一見而別,亦所甘心。」太守道人傳語楊玉。楊玉立在後堂,隔屏對翁、媼說道:「我夫妻重會,也是好事!我雖承汝十年撫養之恩,然所得金帛己多,亦足為汝養老之計。從此永訣,休得相念。」媼幾自號哭不止,太守喝退了楊翁、楊媼。當時差州司人從,自宅堂中掐出楊玉,徑送至司戶衙中;取出私財十萬錢,權佐資奩之費。司戶再三推辭,太守定教受了。是曰,鄭司理為媒,四承務為主婚,如法成親,做起洞房花燭。有詩為證:
fēng liú sī hù xīn rú kě, wén yǎ jiāo niáng yì shì kuáng. jīn yè guān yá xún jiù yuē, bù jiào rén huà fù xīn láng.
風流司戶心如渴,文雅嬌娘意似狂。今夜官衙尋舊約,不教人話負心郎。
cì rì, tài shǒu tóng yī fǔ guān yuán, dōu lái qìng mào, sī hù zhì jiǔ xiāng chí. sì chéng wù zì guī lín ān, huí fù dān gōng qù qì. sī hù fū qī xiàng ài, zì bù bì shuō.
次日,太守同一府官員,都來慶貿,司戶置酒相持。四承務自歸臨安,回復單公去訖。司戶夫妻相愛,自不必說。
guāng yīn shì jiàn, bù jué sān nián rèn mǎn. chūn niáng duì sī hù shuō dào: qiè shī shēn fēng chén, yì hé wēng jī ài guān qí tā mèi mei zhōng xiāng chù, yě yǒu qíng fèn qì hòu de. jīn jiāng yuǎn qù, zhōng shēn bù fù xiāng jiàn. yù jù shǎo jiǔ shí, yǔ zhī huà bié, bù shí guān rén kěn róng fǒu? sī hù dào: rǔ zhī shì, hé zhōu mò bù wén zhī, hé kě yǐn huì? biàn zhì jiǔ huà bié, hé ài dà tǐ? chūn niáng nǎi shè yán yú huì shèng sì zhōng, jiào rén qǐng yáng wēng yáng ǎo, jí jiù shí tóng háng mèi mei xiāng hòu zhě shí yú rén, dōu lái huì yǐn. zhì qī, sī hù xiān chāi rén zài huì shèng sì děng hòu zhòng rén dào qí, fāng cái lái bǐng. yáng wēng yáng ǎo xiān dào, yǐ hòu zhòng jì lù xù ér lái. cóng rén diǎn jiào jǐ qí, fāng gǎn bǐng zhī sī hù, qǐng rú rén dēng yú. pú cóng rú yún, qián hū hòu yōng. dào huì shèng sì zhōng, yǔ zhòng rén xiāng jiàn. lüè xù hán xuān, biàn shàng le yán xí. yǐn zhì shù xún, chūn niáng zì chū xí sòng jiǔ. nèi zhōng yī jì, xìng lǐ, míng yīng, yuán yǔ yáng jiě jiā lián jū. qí yīn lè jì yì, jiē shì chūn niáng jiào dǎo. cháng hū chūn niáng wèi zǐ, qíng shì tóng bāo, jí xiāng jìng ài. zì cóng chūn niáng tuō jí, lǐ yīng hǎo shēng sī xiǎng, cháng yǒu yù yù zhī yì. shì yuē, chūn niáng sòng jiǔ dào tā miàn qián, lǐ yīng hū rán zhí chūn niáng zhī shǒu, shuō dào: zǐ jīn chāo tuō wū ní zhī zhōng, gāo xiáng qīng yún zhī shàng, shì mèi yú chén lún fèn tǔ, wú yǒu chū qī, xiāng qù bù chì tiān táng dì yù zhī gé, zǐ jīn hé yǐ jiù wǒ? shuō bà, suì fàng shēng dà kū. chūn niáng bù shèng qī cǎn, liú lèi bù zhǐ. yuán lái lǐ yīng yǒu yī jiàn chū sè de běn shì: dì yī shǒu hǎo zhēn xiàn, néng gàn àn zhōng fèng rèn, fēn jì bù chà. zhèng shì:
光陰似箭,不覺三年任滿。春娘對司戶說道:「妾失身風塵,亦荷翁姬愛官;其他妹妹中相處,也有情分契厚的。今將遠去,終身不復相見。欲具少酒食,與之話別,不識官人肯容否?」司戶道:「汝之事,合州莫不聞之,何可隱諱?便治酒話別,何礙大體?」春娘乃設筵於會勝寺中,教人請楊翁、楊媼,及舊時同行妹妹相厚者十餘人,都來會飲。至期,司戶先差人在會勝寺等候眾人到齊,方才來稟。楊翁、楊媼先到,以後眾妓陸續而來。從人點窖己齊,方敢稟知司戶,請孺人登輿。僕從如雲,前呼後擁。到會勝寺中,與眾人相見。略敘寒喧,便上了筵席。飲至數巡,春娘自出席送酒。內中一妓,姓李,名英,原與楊姐家連居。其音樂技藝,皆是春娘教導。常呼春娘為姊,情似同胞,極相敬愛。自從春娘脫籍,李英好生思想,常有鬱郁之意。是曰,春娘送酒到他面前,李英忽然執春娘之手,說道:「姊今超脫污泥之中,高翔青雲之上,似妹於沉淪糞土,無有出期,相去不啻天堂、地獄之隔,姊今何以救我?」說罷,遂放聲大哭。春娘不勝悽慘,流淚不止。原來李英有一件出色的本事:第一手好針線,能幹暗中縫紉,分際不差。正是:
zhī fā fū rén xī shàn kē, shén zhēn niáng zǐ gǔ lái xī. shuí rén qǐ dé tiān sūn qiǎo? shí èr lóu zhōng yī lǐ jī.
織發夫人昔擅苛,神針娘子古來稀。誰人乞得天孫巧?十二樓中一李姬。
chūn niáng dào: wǒ sī hù zhèng shǎo yī zhēn xiàn rén, wú mèi kěn lái yǔ wǒ zuò bàn fǒu? lǐ yīng dào: ruò dé ā zǐ wèi wǒ fāng biàn, dé tuō cǐ mén lù, shì yī duàn dà yīn dé shì. ruò sī hù zuǒ yòu yào mì zhēn xiàn rén, dé wǒ wèi zhī, sù zhī ā zǐ xīn xìng, qiáng shì xún shēng fēn rén yě. chūn niáng dào: suī rán rú cǐ, dàn wú mèi hū yuē yǔ wǒ tóng háng tóng bèi, jīn rì qǐ néng jū wǒ zhī xià hū? lǐ yīng dào: wǒ zài fēng chén zhōng, měi zì tuì zǐ yī bù, kuàng jīn rì yún ní qiú gé, yòu yǒu dí shù zhī yì jí shǐ zhāo xī dú shì ā zǐ, bǐ yú shì shěn, yì suǒ gān xīn. kuàng gǎn yǔ ā zǐ bǐ jiān yé? chūn niáng dào: mèi jì yǒu cǐ xīn, nú dāng yǔ sī hù shāng zhī.
春娘道:「我司戶正少一針線人,吾妹肯來與我作伴否?」李英道:「若得阿姊為我方便,得脫此門路,是一段大陰德事。若司戶左右要覓針線人,得我為之,素知阿姊心性,強似尋生分人也。」春娘道:「雖然如此,但吾妹乎曰與我同行同輩,今日豈能居我之下乎?」李英道:「我在風塵中,每自退姊一步,況今日雲泥泅隔,又有嫡庶之異;即使朝夕毒侍阿姊,比於侍嬸,亦所甘心。況敢與阿姊比肩耶?」春娘道:「妹既有此心,奴當與司戶商之。」
dāng wǎn xí sàn. chūn niáng huí yá, jiāng lǐ yīng zhī shì duì sī hù shuō le. sī hù xiào dào: yī zhī wèi shén, qǐ kě zài hū! chūn niáng zài sān cuān duō, sī hù zhǐ shì bù yǔn, chūn niáng mèn mèn bù yuè. yī lián jǐ yuē, lǐ yīng dào rén yǐ wèn ān nǎi nǎi wèi míng, jiù cuī cù nà shì. chūn niáng duì sī hù shuō dào: lǐ jiā mèi qíng xìng wēn yǎ, zhēn xiàn yòu shì dì yī, nèi zhù dé rú cǐ rén, chéng suǒ hǎn yǒu. qiě guān rén néng zhōng shēn bù nà jī shì zé jǐ, ruò nà tā rén, bù rú nà lǐ jiā mèi, yǔ wǒ shào xiǎo xiāng chù, liǎng bù jiàn xiào. guān rén hé bù xiàng shǒu gōng qiú zhī? wàn yī bù cóng, bù guò qì yī méi qù ér jǐ, qiè yì yǒu cí yǐ huí jué lǐ shì. tǎng jiǎo xìng xiāng cóng, qǐ fēi quán měi! sī hù bèi rú rén qiáng bī shù cì, bù dé jǐ, xiān qù yǔ zhèng sī lǐ shuō zhī liǎo, tí le tā tóng qù jiàn tài shǒu, wěi qū dào qí yuán gù. tài shǒu xiào dào: jūn yù yī jiàn shè shuāng diāo hū? jìng dāng fèng mìng, yǐ shú qián cǐ tōng pàn suǒ zé zhī zuì. dāng xià tài shǒu zài xià wén dié, yǔ lǐ yīng tuō jí, sòng guī sī hù. sī hù jiāng tài shǒu suǒ zèng shí wàn qián, yī bàn huì yǔ lǐ jī, yǐ wèi shú shēn zhī fèi yī bàn huì yǔ yáng jī, yǐ chóu qí yǎng yù zhī láo. zì cǐ chūn niáng yǔ lǐ yīng mèi mei xiāng chēng, jí qí hé mù. dāng chū dān fēi yīng zhī shēn shàng rèn, jīn rì yī qī yī qiè, yòu dōu shì cái sè shuāng quán, yì wài liáng yuán, huān xǐ wú xiàn. hòu rén yǒu shī yún:
當晚席散。春娘回衙,將李英之事對司戶說了。司戶笑道:「一之為甚,豈可再乎!」春娘再三攛掇,司戶只是不允,春娘悶悶不悅。一連幾曰,李英道人以問安奶奶為名,就催促那事。春娘對司戶說道:「李家妹情性溫雅,針線又是第一,內助得如此人,誠所罕有。且官人能終身不納姬侍則己,若納他人,不如納李家妹,與我少小相處,兩不見笑。官人何不向守公求之?萬一不從,不過棄一沒趣而己,妾亦有詞以回絕李氏。倘僥倖相從,豈非全美!」司戶被孺人強逼數次,不得己,先去與鄭司理說知了,提了他同去見太守,委曲道其緣故。太守笑道:「君欲一箭射雙鵰乎?敬當奉命,以贖前此通判所責之罪。」當下太守再下文牒,與李英脫籍,送歸司戶。司戶將太守所贈十萬錢,一半繪與李姬,以為贖身之費;一半繪與楊姬,以酬其養育之勞。自此春娘與李英妹妹相稱,極其和睦。當初單飛英隻身上任,今日一妻一妾,又都是才色雙全,意外良緣,歡喜無限。後人有詩云:
gōng shě gū jū sī àn rán, jīn zhāo cǎi xiàn xǐ shuāng qiān.
宮舍孤居思黯然,今朝彩線喜雙牽。
fú láng bù niàn dāng shí jiù, xíng shì tú huái zài shì yuán.
符郎不念當時舊,邢氏徒懷再世緣。
kōng shǒu hū qíng shuāng kuài yù, wū ní tǐng chū bìng tóu lián.
空手忽擎雙塊玉,污泥挺出並頭蓮。
yīn yuán bù lùn liáng hé jiàn, hūn dié shū lái wǔ bǎi nián.
姻緣不論良和賤,婚牒書來五百年。
dān sī hù xuǎn jí qǐ chéng, bié le yī fǔ guān liáo, zhì dài qī qiè, hái guī lín ān zhái yuàn. dān fēi yīng lǜ chūn niáng bài jiàn jiù gū, bǐ cǐ bù jué shāng gǎn, tòng kū le yī chǎng. kū bà, fēi yīng yòu lǜ lǐ yīng bài jiàn. dān gōng wèn shì hé rén, fēi yīng shù qí lái lì. dān gōng dà nù. shuō dào: wú zhì qīn gǔ ròu, liú luò shī suǒ, lǐ dāng shōu shí, cǐ nǎi wàn bù dé jǐ zhī shì. yòu páng jí wài rén, shì hé dào lǐ? fēi yīng huáng kǒng xiè zuì, dān gōng nù qì bù xī, lǎo fū rén cóng zhōng quàn jiě, suì yǐn qù lǐ yīng yú zì jǐ fáng zhōng, yào jiāng gǎi jià. lǐ yīng nà lǐ kěn huī yǔn, zhǐ shì kǔ kǔ āi qiú. lǎo fū rén jiàn qí zhì chéng, qiě liú zuò bàn. guò le shù rì, kàn jiàn lǐ shì xiǎo xīn wǎn shùn, yòu ài tā yī shǒu zhēn xiàn, suì quàn dān gōng shōu liú yǔ ér zi wèi qiè.
單司戶選吉起程,別了一府官僚,摯帶妻妾,還歸臨安宅院。單飛英率春娘拜見舅姑,彼此不覺傷感,痛哭了一場。哭罷,飛英又率李英拜見。單公問是何人,飛英述其來歷。單公大怒。說道:「吾至親骨肉,流落失所,理當收拾,此乃萬不得己之事。又旁及外人,是何道理?」飛英皇恐謝罪,單公怒氣不息,老夫人從中勸解,遂引去李英於自己房中,要將改嫁。李英那裡肯恢允,只是苦苦哀求。老夫人見其至誠,且留作伴。過了數日,看見李氏小心婉順,又愛他一手針線,遂勸單公收留與兒子為妾。
dān fēi yīng qiān shòu lìng chéng. shàng sī guān měi wén fēi yīng qǔ chāng zhī shì, jiē yǐ wèi yǒu yì qì hù xiāng chuán shuō, wú bù jiā yì qīn jìng, lèi jiàn zhì tài cháng qīng. chūn niáng wú zi, lǐ yīng shēng yī zi, chūn niáng bào zhī, ài rú jǐ chū. hòu dú shū dēng dì, suì wèi lín ān míng zú. zhì jīn qīng lóu chuán wèi jiā huà. yǒu shī wèi zhèng:
單飛英遷授令丞。上司官每聞飛英娶娼之事,皆以為有義氣;互相傳說,無不加意欽敬,累薦至太常卿。春娘無子,李英生一子,春娘抱之,愛如己出。後讀書登第,遂為臨安名族。至今青樓傳為佳話。有詩為證:
shān méng hǎi shì hū gèng qiān, shuí xiàng qīng lóu rèn jiù yuán? rén yì hái shōu rén yì bào, huàn tú wú gěng zi sūn xián.
山盟海誓忽更遷,誰向青樓認舊緣?仁義還收仁義報,宦途無梗子孫賢。