zhāng yí yù yǐ wèi hé yú qín hán ér gōng qí chǔ. huì shī yù yǐ wèi hé yú qí chǔ yǐ àn bīng. rén duō wèi zhāng zi yú wáng suǒ. huì zi wèi wáng yuē: xiǎo shì yě, wèi kě zhě wèi bù kě zhě zhèng bàn, kuàng dà shì hū? yǐ wèi hé yú qín hán ér gōng qí chǔ, dà shì yě, ér wáng zhī qún chén jiē yǐ wèi kě. bù zhī shì qí kě yě, rú shì qí míng yé? ér qún chén zhī zhī shù yě, rú shì qí tóng yé? shì qí kě yě, wèi rú shì qí míng yě, ér qún chén zhī zhī shù yě, yòu fēi jiē tóng yě, shì yǒu qí bàn sāi yě. suǒ wèi jié zhǔ zhě, shī qí bàn zhě yě.
張儀欲以魏合於秦、韓而攻齊、楚。惠施欲以魏合於齊、楚以案兵。人多為張子於王所。惠子謂王曰:「小事也,謂可者謂不可者正半,況大事乎?以魏合於秦、韓而攻齊、楚,大事也,而王之群臣皆以為可。不知是其可也,如是其明耶?而群臣之知術也,如是其同耶?是其可也,未如是其明也,而群臣之知術也,又非皆同也,是有其半塞也。所謂劫主者,失其半者也。」