zhōu gòng tài zǐ sǐ, yǒu wǔ shù zǐ, jiē ài zhī, ér wú shì lì yě. sī mǎ zhù wèi chǔ wáng yuē: hé bù fēng gōng zǐ jiù, ér wèi zhī qǐng tài zǐ? zuǒ chéng wèi sī mǎ zhù yuē: zhōu jūn bù tīng, shì gōng zhī zhī kùn ér jiāo jué yú zhōu yě. bù rú wèi zhōu jūn yuē: shú yù lì yě? wēi gào zhù, zhù lìng chǔ wáng zī zhī yǐ dì. gōng ruò yù wèi tài zǐ, yīn lìng rén wèi xiāng guó yù zhǎn zi, qiáng fū kōng yuē: wáng lèi yù lìng ruò wèi zhī, cǐ jiàn shì yě, jū zhōng bù biàn yú xiāng guó. xiāng guó lìng zhī wèi tài zǐ.
周共太子死,有五庶子,皆愛之,而無適立也。司馬翥謂楚王曰:「何不封公子咎,而為之請太子?」左成謂司馬翥曰:「周君不聽,是公之知困而交絕於周也。不如謂周君曰:『孰欲立也?微告翥,翥令楚王資之以地。』公若欲為太子,因令人謂相國御展子,廧夫空曰:『王類欲令若為之,此健士也,居中不便於相國。』」相國令之為太子。