jīng
【經】
qī nián chūn, qí rén fá zhèng.
七年春,齊人伐鄭。
xià, xiǎo zhū zi lái cháo. zhèng shā qí dài fū shēn hóu.
夏,小邾子來朝。鄭殺其大夫申侯。
qiū qī yuè, gōng huì qí hóu sòng gōng chén shì zǐ kuǎn zhèng shì zǐ huá, méng yú níng mǔ.
秋七月,公會齊侯、宋公、陳世子款、鄭世子華,盟於甯母。
cáo bó bān zú.
曹伯班卒。
gōng zǐ yǒu rú qí.
公子友如齊。
dōng, zàng cáo zhāo gōng.
冬,葬曹昭公。
chuán
【傳】
qī nián chūn, qí rén fá zhèng, kǒng shū yán yú zhèng bó yuē: yàn yǒu zhī yuē: xīn zé bù jìng, hé dàn yú bìng. jì bù néng qiáng, yòu bù néng ruò, suǒ yǐ bì yě. guó wēi yǐ, qǐng xià qí yǐ jiù guó. gōng yuē: wú zhī qí suǒ yóu lái yǐ. gū shǎo dài wǒ. duì yuē: zhāo bù jí xī, hé yǐ dài jūn?
七年春,齊人伐鄭,孔叔言於鄭伯曰:「諺有之曰:『心則不競,何憚於病。』既不能強,又不能弱,所以斃也。國危矣,請下齊以救國。」公曰:「吾知其所由來矣。姑少待我。」對曰:「朝不及夕,何以待君?」
xià, zhèng shā shēn hóu yǐ shuō yú qí, qiě yòng chén yuán tāo tú zhī zèn yě.
夏,鄭殺申侯以說於齊,且用陳轅濤塗之譖也。
chū, shēn hóu, shēn chū yě, yǒu chǒng yú chǔ wén wáng. wén wáng jiāng sǐ, yǔ zhī bì, shǐ xíng, yuē, wéi wǒ zhī nǚ, nǚ zhuān lì ér bù yàn, yú qǔ yú qiú, bù nǚ cī xiá yě. hòu zhī rén jiāng qiú duō yú nǚ, nǚ bì bù miǎn. wǒ sǐ, nǚ bì sù xíng. wú shì xiǎo guó, jiāng bù nǚ róng yān. jì zàng, chū bēn zhèng, yòu yǒu chǒng yú lì gōng. zi wén wén qí sǐ yě, yuē: gǔ rén yǒu yán yuē: zhī chén mò ruò jūn. fú kě gǎi yě yǐ.
初,申侯,申出也,有寵於楚文王。文王將死,與之璧,使行,曰,「唯我知女,女專利而不厭,予取予求,不女疵瑕也。後之人將求多於女,女必不免。我死,女必速行。無適小國,將不女容焉。」既葬,出奔鄭,又有寵於厲公。子文聞其死也,曰:「古人有言曰:『知臣莫若君。』弗可改也已。」
qiū, méng yú níng mǔ, móu zhèng gù yě. guǎn zhòng yán yú qí hóu yuē: chén wén zhī, zhāo xié yǐ lǐ, huái yuǎn yǐ dé, dé lǐ bù yì, wú rén bù huái. qí hóu xiū lǐ yú zhū hóu, zhū hóu guān shòu fāng wù.
秋,盟於甯母,謀鄭故也。管仲言於齊侯曰:「臣聞之,招攜以禮,懷遠以德,德禮不易,無人不懷。」齊侯修禮於諸侯,諸侯官受方物。
zhèng bó shǐ dà zi huá tīng mìng yú huì. yán yú qí hóu yuē: xiè shì kǒng shì zi rén shì sān zú, shí wéi jūn mìng. ruò jūn qù zhī yǐ wèi chéng, wǒ yǐ zhèng wèi nèi chén, jūn yì wú suǒ bù lì yān. qí hóu jiāng xǔ zhī. guǎn zhòng yuē: jūn yǐ lǐ yǔ xìn shǔ zhū hóu, ér yǐ jiān zhōng zhī, wú nǎi bù kě hū? zi fù bù jiān zhī wèi lǐ, shǒu mìng gòng shí zhī wèi xìn. wéi cǐ èr zhě, jiān mò dà yān. gōng yuē: zhū hóu yǒu tǎo yú zhèng, wèi jié, jīn gǒu yǒu xìn, cóng zhī bù yì kě hū? duì yuē: jūn ruò suī zhī yǐ dé, jiā zhī yǐ xùn cí, ér shuài zhū hóu yǐ tǎo zhèng, zhèng jiāng fù wáng zhī bù xiá, qǐ gǎn bù jù? ruò zǒng qí zuì rén yǐ lín zhī, zhèng yǒu cí yǐ, hé jù? qiě fú hé zhū hóu yǐ chóng dé yě, huì ér liè jiān, hé yǐ shì hòu sì? fū zhū hóu zhī huì, qí dé xíng lǐ yì, wú guó bù jì. jì jiān zhī wèi, jūn méng tì yǐ. zuò ér bù jì, fēi shèng dé yě. jūn qí wù xǔ, zhèng bì shòu méng. fū zǐ huá jì wèi dà zi ér qiú jiè yú dà guó, yǐ ruò qí guó, yì bì bù miǎn. zhèng yǒu shū zhān dǔ shū shī shū sān liáng wèi zhèng, wèi kě jiān yě. qí hóu cí yān. zi huá yóu shì de zuì yú zhèng.
鄭伯使大子華聽命於會。言於齊侯曰:「洩氏、孔氏、子人氏三族,實違君命。若君去之以為成,我以鄭為內臣,君亦無所不利焉。」齊侯將許之。管仲曰:「君以禮與信屬諸侯,而以奸終之,無乃不可乎?子父不奸之謂禮,守命共時之謂信。違此二者,奸莫大焉。」公曰:「諸侯有討於鄭,未捷,今苟有釁,從之不亦可乎?」對曰:「君若綏之以德,加之以訓辭,而帥諸侯以討鄭,鄭將覆亡之不暇,豈敢不懼?若總其罪人以臨之,鄭有辭矣,何懼?且夫合諸侯以崇德也,會而列奸,何以示後嗣?夫諸侯之會,其德刑禮義,無國不記。記奸之位,君盟替矣。作而不記,非盛德也。君其勿許,鄭必受盟。夫子華既為大子而求介於大國,以弱其國,亦必不免。鄭有叔詹、堵叔、師叔三良為政,未可間也。」齊侯辭焉。子華由是得罪於鄭。
dōng, zhèng bó qǐng méng yú qí.
冬,鄭伯請盟於齊。
rùn yuè, huì wáng bēng. xiāng wáng è dà shū dài zhī nán. jù bù lì, bù fā sàng ér gào nán yú qí.
閏月,惠王崩。襄王惡大叔帶之難。懼不立,不發喪而告難於齊。