shí rì yī chū jiāo róng gǎi, dōng fēng yè fā shān huā hóng
十日一出郊容改,东风夜发山花红。
fēn fēn táo lǐ hé wéi zhě, bù kě sī yì tiān zhī gōng
纷纷桃李何为者,不可思忆天之工。
lún zhuàn róng kū hé rì le, nián nián qīng rù cháng chéng cǎo
轮转荣枯何日了,年年青入长城草。
jiē jiē rén shēng wù bù rú, yí dù jīng nián yí dù lǎo
嗟嗟人生物不如,一度经年一度老。
shuò fāng jiàn ér qī bào ēn, qiáo yán duǎn fā pī jīng zhēn
朔方健儿期报恩,憔颜短发披荆榛。
chéng qī táo lǐ zì hé chǔ, nǎ zhī fāng cǎo yì wáng sūn
成蹊桃李自何处,那知芳草忆王孙。