zhào èr mín cáo chū jìn lín, chén cí yīn dé jiě cháo zān
诏贰民曹出禁林,陈辞因得解朝簪。
chén cái zì xìn yuán nán chēng, shèng zé shuí yán shàng wèi shēn
臣材自信元难称,圣泽谁言尚未深。
yuǎn shuǐ jiāng huā qiū tǐng qù, cháng hé gōng shù xiǎo zhōng chén
远水江花秋艇去,长河宫树晓钟沉。
huán xiāng hé shì xíng yóu huǎn, wèi yǒu qū qū liàn quē xīn
还乡何事行犹缓,为有区区恋阙心。