tiān mén hé cuī wéi, xià jiàn qīng yún fú. yāng mǎng jué rén shì, jiǒng huō gāo tiān qiū.
天門何崔嵬,下見青雲浮。泱漭絕人世,迥豁高天秋。
míng sè cóng dì qǐ, yè sù tiān shàng lóu. tiān jī míng bàn yè, rì chū dōng hǎi tóu.
暝色從地起,夜宿天上樓。天雞鳴半夜,日出東海頭。
yǐn yuē péng hú shù, piāo miǎo fú sāng zhōu. hào gē luò qīng míng, yí xiǎng rù cāng liú.
隱約蓬壺樹,縹緲扶桑洲。浩歌落青冥,遺響入滄流。
táng yú biàn chǔ hàn, miè méi rú fēng ōu. miǎo yǐ hè shān xiān, qín huáng qǐ kān qiú?
唐虞變楚漢,滅沒如風漚。藐矣鶴山仙,秦皇豈堪求?
jīn shā fèi rì yuè, tuí yán jìng nán liú. wú yì zài páng gǔ, lěng rán yù liáng sōu.
金砂費日月,頹顏竟難留。吾意在龐古,冷然馭涼颼。
xiāng qī guǎng chéng zǐ, tài xū xiǎn áo yóu. kū gǎo xiàng yán gǔ, huáng qǐ bù zú chóu.
相期廣成子,太虛顯遨遊。枯槁向岩谷,黃綺不足儔。