jūn bù wén qín zhēng duō màn shēng, píng tái nǚ ér xīn cháng chéng.
君不闻秦筝多慢声,平台女儿新长成。
jiā běn hán dān xíng bù hǎo, shēng nián shí sān zhǐ zhǎo qīng.
家本邯郸行步好,生年十三指爪清。
ān dé cǐ shuāng xián suǒ shǒu, nà néng dú zhuó gāo yáng jiǔ.
安得此双弦索手,那能独酌高阳酒。
zhèng zhí qīng náng wú fèng qián, jiāng lái huàn mǎ hái kěn fǒu.
正值倾囊无俸钱,将来换马还肯否。
zì cóng jiě zèng tóng xīn jié, bù xī zūn qián xiāng wàn zhé.
自从解赠同心结,不惜樽前香腕折。
jǐ huí yù zhù yàn chí fēi, chūn chóu sàn zuò liáng yuán xuě.
几回玉柱雁池飞,春愁散作梁园雪。
hé jiù luó fū mò shàng sāng, hán pín yī zhuàn fā zhōng táng.
合就罗敷陌上桑,含颦一啭发中堂。
yáo zhī huá fà wáng mén kè, zòng shì fēng liú yě duàn cháng.
遥知华发王门客,纵是风流也断肠。