píng shēng zhǎng bào ruǎn shēng kē, shū lǎn qí rú jiā jié hé. màn dào shān líng piān yǒu zhǔ, què kuā hǎi ruò gèng wú bō.
平生长抱阮生疴,疏懒其如佳节何。漫道山灵偏有主,却夸海若更无波。
yǎn zhōng qiū sè jīng jiāng lǎo, shì shàng nián huá kuì yǐ duō. ān dé jú qián kān mǎi jiǔ, měi cóng shuāng jié yī gāo gē.
眼中秋色惊将老,世上年华愧已多。安得菊钱堪买酒,每从霜节一高歌。