dān xiá chán kè jí shuāng xīng, wēi yǔ chūn fān àn cǎo qīng. tuī gǔ kě zhī ēn shì hǎi, mén xīn wú nà lěng chéng bīng.
丹霞禪客即雙星,微雨春帆岸草青。推轂可知恩似海,捫心無那冷成冰。
qíng jiū huàn shù yún yóu mò, hán yuè jīng xián pò wèi yíng. xiàng shuō cǐ zōng wú yǔ jù, bù jiào zhōng gǔ dòng cháng tīng.
晴鳩喚樹雲猶墨,寒月驚弦魄未盈。向說此宗無語句,不教鐘鼓動長汀。