dōu mén jiàn bié mǎ fēi fēi, jiā zài qiān shān qù lù wēi. yī dài yì guān jiē dú wǎng, liǎng jīng cí fù jiàn yīng xī.
都門餞別馬騑騑,家在千山去路微。一代衣冠嗟獨往,兩京詞賦見應稀。
qiū fēng sòng kè fú yún jǐn, jiāng shuǐ yíng rén yě niǎo fēi. gòng shuō tài qiū xián gèng hǎo, què xián péng zé wǎn cái guī.
秋風送客浮雲盡,江水迎人野鳥飛。共說太丘閒更好,卻嫌彭澤晚才歸。
yǐ jiāng sù xué chóu míng zhǔ, yóu yǒu dān zhōng niàn suǒ wéi. chén mèng jué lái jīng fù dìng, wù qíng xián hòu shì chéng fēi.
已將素學酬明主,猶有丹衷念瑣闈。塵夢覺來驚復定,物情閒後是成非。
mén wú hòu lì qiāo cán lòu, yè yǒu lín wēng kuǎn zhú fēi. shēn shì hū cóng hé chǔ luò, gōng míng shǐ jué cǐ xīn wéi.
門無候吏敲殘漏,夜有鄰翁款竹扉。身世忽從何處落,功名始覺此心違。
lín jiān yǐ zhàng kàn sāng zǐ, yǔ wài háng gē zhǒng jué wēi. mò wèi róng tái xī yí lǎo, fén yáng zǐ xù jǐn zhū yī.
林間倚杖看桑梓,雨外行歌種蕨薇。莫為容台惜遺老,汾陽子婿盡朱衣。