shèng zhǔ chuí yī zhì tiān xià, qiǎn shǐ nán xíng fǎng rú zhě. yào lìng duō shì jǐn guī cháo, kěn shǐ yī cái xián zài yě.
圣主垂衣治天下,遣使南行访儒者。要令多士尽归朝,肯使一才閒在野。
qī mǐn pì lòu shān hǎi yú, mín fēng shāo shāo dūn shī shū. shí nián gē jiǎ luàn lí yǒu, qián dài yì guān líng luò wú.
七闽僻陋山海隅,民风稍稍敦诗书。十年戈甲乱离有,前代衣冠零落无。
shǐ xīng zuó yè chán nán jí, liù pèi huáng huá dù yuán xí. shuāng xuě yáo kàn yīng sǔn fēi, fēng léi yù qǐ jiāo lóng zhé.
使星昨夜躔南极,六辔皇华度原隰。霜雪遥看鹰隼飞,风雷欲起蛟龙蛰。
qiān yán wàn hè zǐ zhī chūn, bái fà qīng dēng yī èr rén. yǐ wú mén shī tán bīng lüè, nà yǒu fēi xióng yǐn diào lún.
千岩万壑紫芝春,白发青灯一二人。已无扪虱谈兵略,那有非熊隐钓纶。
yù jié chūn fēng fèng chí shàng, cháng jiāng xì yǔ táo huā làng. xīng lín huá gài jìn tiān yán, yún rào péng lái yōng xiān zhàng.
玉节春风凤池上,长江细雨桃花浪。星临华盖近天颜,云绕蓬莱拥仙仗。
yě rén yì yǒu lóu yǐ qíng, xǐ bīng yuàn jiàn huáng hé qīng. táng yú zhī jūn jì qì zuǒ, sì hǎi jiǔ zhōu gē tài píng.
野人亦有蝼蚁情,洗兵愿见黄河清。唐虞之君稷契佐,四海九州歌太平。