yī fēng bǐ lì qīng láng gān, jiè ruò duān shì hé huán huán. tuō gēn zhī xǔ shuāng xià jié, lǐn rán zhèng sè líng qiū hán.
一峰笔立青琅玕,介若端士何桓桓。托根秖许霜下杰,凛然正色凌秋寒。
tuó yán xiāng yǐ wèi shuí hǎo, xiān rén zì xǐ zhāo xiá cān. shān chuān rù yǎn jǐn yáo luò, bǎi huì qǐ gǎn kuā qiān dān.
酡颜相倚为谁好,仙人自喜朝霞餐。山川入眼尽摇落,百卉岂敢誇铅丹。
shí léng cāng tái wèi rǎn rǎn, huā tóu hào lù qīng tuán tuán. xǐng shí bǎ jú zuì píng shí, chái sāng fēng zhì yú jiāng gān.
石棱苍苔蔚苒苒,花头灏露清漙漙。醒时把菊醉凭石,柴桑风致馀江干。
hǎo shì hé rén dé jiā běn, yán líng yì zi jīn láng guān. láng guān bó yǎ jìn chū sè, bí zǔ yǔ wǒ tóng xīn ān.
好事何人得佳本,严陵邑子今郎官。郎官博雅近出色,鼻祖与我同新安。
fèng tú jiàn guò suǒ tí pǐn, tán zhǐ yī chūn jīng suì lán. ó shī què lián xiě shēng shǒu, yì jiàng bù jiǎn huī háo nán.
奉图见过索题品,弹指一春经岁阑。哦诗却怜写生手,意匠不减挥毫难。
yù táng gōng tuì chén yāng jué, yàn chí huǒ shāo bīng huā cán. lín fēng huàn ěr jīn shí yǒu, wèi zēng sāo pǔ méng jī tán.
玉堂公退尘鞅绝,砚池火烧冰花残。临风唤尔金石友,为增骚谱盟鸡坛。