shuí wèi guǎng wén guān bù dà, bǐ fēng dòng chù yāo lóng jià. liè qīng zǎi xiàng zuò fáng guān, tiān zǐ qīn lín dìng gāo xià.
谁谓广文官不大,笔锋动处邀龙驾。列卿宰相作房官,天子亲临定高下。
yī děng gāo biāo zhě shuí shì, liáo hǎi dōng tóu cáo gòng shì. guó mén gāo guà zhèn jīn tái, zhǐ jià hū rán téng jǐn fú.
一等高标者谁氏,辽海东头曹贡士。国门高挂震金台,纸价忽然腾锦韨。
xū jiē cáo zǐ zhēn qí yīng, píng xī wén zhāng xiū zì míng. yī zhāo shēn dēng miào tíng shàng, hán cháo sū hǎi liú zòng héng.
吁嗟曹子真奇英,平昔文章羞自鸣。一朝身登庙廷上,韩潮苏海流纵横。
qīn shàn yī piān yuǎn jì wǒ, kāi jiān lǎng dú qīng fēng shēng. ēn lún bān chū yù liú xián, gòng shì cí zūn jìng bù rán.
亲缮一篇远寄我,开缄朗读清风生。恩纶颁出欲留贤,贡士辞尊竟不然。
yī guān piāo rán gǔ wèi guó, yín huā zuò yuè kāi qīng zhān. yá qián wèn zì rì fù rì, duō shì zhù hè rú liú quán.
一官飘然古魏国,吟花坐月开青毡。衙前问字日复日,多士注壑如流泉。
lǎo qī cí shì zǐ sì quē, wén dào míng shū yǒu qīng guó. xiāng chē kuǎn pìn wèi xì jūn, yù bàng xiáng guāng zhāng fèng yì.
老妻辞世子嗣缺,闻道名姝有倾国。香车款聘为细君,玉蚌祥光张凤翼。
xiāo wéi chūn dé níng xīn ér, qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ. wǒ suī bù jí qīn shì tí, yáo zhī yǐ shì yán láng kè.
绡帏春得宁馨儿,秋水为神玉为骨。我虽不及亲试啼,遥知已是岩廊客。
huí gù yīng xiào nǎi wēng guān, hé shì hán zhān láo yì yì.
回顾应笑乃翁官,何事寒毡劳役役。