qù nián fēn mèi hū xī yóu, lí huái shì lù kōng yōu yōu
去年分袂忽西游,离怀世路空悠悠。
què cóng yān zhào zǒu hé luò, yù chéng zǐ qì líng qīng niú
却从燕赵走河洛,欲乘紫气凌青牛。
zǐ qì wēi máng bù kě jiàn, guān shān hào dàng ruò wéi chóu
紫气微茫不可见,关山浩荡若为愁。
yǎng tiān cháng xiào gèng xī qù, cháo xíng mù xíng biān sài tóu
仰天长啸更西去,朝行暮行边塞头。
biān chǎng fēng sè mǎn yǎn xīn, píng shā huāng qì bàn hú chén
边场风色满眼新,平沙荒碛半胡尘。
rì mù dú yín gǔ zhàn dì, bái cǎo máng máng chóu shā rén
日暮独吟古战地,白草茫茫愁杀人。
hú jiā hé chǔ rù yún āi, fēng yān yòu bào bái dēng tái
胡笳何处入云哀,烽烟又报白登台。
sān yuè dà hé shàng bīng xuě, lǔ qí féng hé tà xuě lái
三月大河尚冰雪,虏骑冯河踏雪来。
zhú běi zhèng sī hàn fēi jiàng, zhōng yè áng cáng dòng xīng jiàn
逐北正思汉飞将,中夜昂藏动星剑。
yù qǐng cháng yīng fù zuǒ xián, guī lái shū zòu wèi yāng diàn
欲请长缨缚左贤,归来疏奏未央殿。
lùn bīng kuì fá lú lóng cè, zuò fù kōng jīng liáng tù yuàn
论兵愧乏卢龙策,作赋空惊梁兔苑。
tù yuàn cí rén chēng jué qí, yī shí guān lǚ jǐn zhuī suí
兔苑词人称绝奇,一时冠履尽追随。
lín chuān fān lián zhòu yǔ bǐ, sòng yù zǒng kuì xióng fēng cí
临川翻怜骤雨笔,宋玉总愧雄风辞。
qiāng yún lǒng shù fēi wú tǔ, dōng wàng cāng míng wàn yú lǐ
羌云陇树非吾土,东望沧溟万馀里。
lǎn jiàn fān rán xià shuò fāng, wáng sūn xī bié lí gē qǐ
揽剑翻然下朔方,王孙惜别骊歌起。
pèi yù shān shān sòng yù rén, lán zhǐ fēn fēn yì gōng zǐ
佩玉珊珊送玉人,兰芷纷纷忆公子。
guī xiàng qín chuān zhèng mù chūn, qù shí qīng gài zhuǎn xiāng qīn
归向秦川正暮春,去时倾盖转相亲。
suǒ jū yǐ jiù lán rě yuǎn, mén qián chē mǎ hé xuān chēn
索居已就兰若远,门前车马何諠嗔。
tí shī réng liú cháng lè guān, zǔ dào chóng kāi bà chǎn bīn
题诗仍留长乐观,祖道重开灞浐滨。
zhǔ rén tóu xiá yì liáng kǔ, jiàn zi qū chē cí yǐ qín
主人投辖意良苦,贱子驱车辞已勤。
jìng qù sān qín zhǐ bǎi yuè, hái qū jiāng hàn xún hé jīn
竟去三秦指百粤,还趋江汉循河津。
kě lián chì dì jǐ qiān lǐ, qū qū yù xiào huái yáng chén
可怜赤地几千里,区区欲效淮阳臣。
chūn jǐn wèi jiē xíng lù nán, tài xíng huí shǒu gèng xī kàn
春尽未嗟行路难,太行回首更西看。
lán yú piān niàn pū fū kǔ, měi cóng xiǎn zè bàng yín ān
篮舆偏念仆夫苦,每从险仄傍银鞍。
yín ān piāo hū luò yáng zhuǎn, fǎng jiù yè sù huáng ní bǎn
银鞍飘忽洛阳转,访旧夜宿黄泥阪。
xīng wáng zhàn chù jī yǐ chén, jīn gǔ fán huá shì kōng tàn
兴亡战处迹已陈,今古繁华事空叹。
shān jìng zhōu chí chóu yù yū, fān yì guān hé shì kōng dàng
山径周驰愁郁纡,翻忆关河势空荡。
cháng chéng wàn lǐ lián xiāo qǐ, huáng hé jiǔ qǔ lái tiān shàng
长城万里连霄起,黄河九曲来天上。
qián cháo líng miào wǎn yī rán, bǎi dài yí wén yú duàn jiǎn
前朝陵庙宛依然,百代遗文馀断简。
yóu lǎn hū xiāo lǚ kè chóu, hèn bù yí zhì huái rén yǎn
游览忽销旅客愁,恨不移置怀人眼。
yī cóng bié hòu liǎng máng máng, qí wén shèng jī kōng zhōng wán
一从别后两茫茫,奇文胜迹空中玩。
fēng qián yǐ zhào rù kuāng lú, yǔ jì tí shī zhāo huì yuǎn
风前倚棹入匡庐,雨际题诗招惠远。
sì yuè xūn fēng wǔ lǐng dōng, gù shān guī jí lì zhī hóng
四月薰风五岭东,故山归及荔枝红。
qīn yán dùn kāi yóu zǐ zhì, bǐng zhú xiāng kàn mèng mèi zhōng
亲颜顿开游子至,秉烛相看梦寐中。
cǎi yī qǐ wǔ wèi qīn shòu, lǎo qīn yóu niàn bié lí jiǔ
綵衣起舞为亲寿,老亲犹念别离久。
mǎn táng bīn kè jǐn hán chóu, xiāng kuān gèng zhuó hé huā jiǔ
满堂宾客尽含愁,相宽更酌荷花酒。
yòu nǚ chū mén wèn fù shuí, shān qī mò mò chóng huí shǒu
幼女出门问父谁,山妻脉脉重回首。
jiǔ lán kè sàn shàn zhěn bà, dòng fáng tì lèi xún ān fǒu
酒阑客散扇枕罢,洞房涕泪询安否。
qīng jìng cháo lín chén tǔ róng, dāng rì miào nián chéng lǎo chǒu
青镜朝临尘土容,当日妙年成老丑。
rén shēng lí bié níng zú lùn, dàn niàn nián huá àn bēn zǒu
人生离别宁足论,但念年华暗奔走。
hé kuàng qū qū shēn wài míng, dǐ shì shuí néng wéi bù xiǔ
何况区区身外名,底事谁能为不朽。
qín zhōng luò pǔ dì wáng dōu, dāng nián dì yè jīn hé yǒu
秦中洛浦帝王都,当年帝业今何有。
dǐ yīng cháng zuì bēi zhōng wù, bǎi nián yuàn jié shén xiān yǒu
抵应长醉杯中物,百年愿结神仙友。
shì jiāng jí cǐ ài wú lú, yóu sòng shī rén wèi jiǎn shū
誓将及此爱吾庐,犹诵诗人畏简书。
yīn jì tiān yá liú sù yuē, nǐ cóng jiāng shàng wèn zhé jū
因记天涯留宿约,拟从江上问谪居。
qiū yún dàn dàn qiū shuǐ duō, yǐ bàn qīng qián yì zhào gē
秋云淡淡秋水多,已办青钱易棹歌。
biàn qī míng fā dù jiāng qù, qiān kè yǒu jiǔ dìng rú hé
便期明发渡江去,迁客有酒定如何。