fù dēng dù kǒu xuán yá shí, jí yè líng bō shì bǎi chǐ. shī shān chuí diào fēi diào míng, bì lì qīng fēng miǎn yí jī.
富登渡口悬崖石,岌嶪凌波势百尺。师山垂钓非钓名,壁立清风缅遗迹。
zhōng xuān jiù zhèn wǎn gōng shān, dà shū tū wù liú càn yán. zhì jīn jīng qì liǎng bù mǐn, yǎng zhǐ zhāi biān shí wǎng huán.
忠宣旧镇皖公山,大书突兀留孱颜。至今精气两不泯,仰止斋边时往还。
wān tái shuí shí chǎn yōu yì, tiě suǒ jīn shéng lù qí zì. zuò jì hái liáo hàn mò yuán, ó shī zhòng huà cāng sāng shì.
剜苔谁识阐幽意,铁索金绳露奇字。作记还聊翰墨缘,哦诗重话沧桑事。
xié rì lín luán yuǎn ǎi shēng, yǎn zhōng yú dì yǔ qiáo xiōng. dāng shí wàn shì guī biàn miè, dàn cǐ xuě jiǎn liú xū míng.
斜日林峦远霭生,眼中渔弟与樵兄。当时万事归变灭,但此雪茧留虚名。
cán piān shèng mò jiē líng luò, shí tián huáng dūn lǎo yán hè. hú àn gū lú fēng yǔ xié, cǎo táng zhú shù yún yān luò.
残篇剩墨嗟零落,石田篁墩老岩壑。湖岸菰芦风雨斜,草堂竹树云烟络。
héng fú mā sā xìng bù gū, xīn tú jiù kè hǎo zhòng mó. rén jiān fǔ yǎng chéng jīn gǔ, cǐ huà cǐ shī hé kě wú.
横幅摩挲兴不孤,新图旧刻好重摹。人间俯仰成今古,此画此诗何可无。