jǐn tiān shàng rì yuè xīng chén zuò shuāng mù, qù bù pò dāng jīn zhū fāng lǎo qí sù.
盡天上日月星辰作雙目,覷不破當今諸方老耆宿。
jǐn dà dì fēng yún léi diàn suí liǎng zú, yóu bù biàn tiān xià míng shān líng yǔ gǔ.
盡大地風雲雷電隨兩足,游不遍天下名山陵與谷。
hé rú xiā lǘ kāi yǎn jiàn zhǔ bīn, bǒ xiàng héng xíng wú bèi chù. lǎo shī lǎo yǐ hú wéi zāi, shí nián liǎng dù cān tiān mù.
何如瞎驢開眼見主賓,跛象橫行無背觸。老師老矣胡為哉,十年兩度參天目。
dāng shí qīn jiàn zuò jiā lái, jiào cān hú bǐng yīn zhòng dú. zhì jīn tūn tǔ zǒng wú duān, qià shì táo huā zhèng kāi méi zǐ shú.
當時親見作家來,教餐胡餅因中毒。至今吞吐總無端,恰是桃花正開梅子熟。
wú xián qín zài yì zhōng qī, wèi xī yāo bāo zhòng jié shù. yī piàn gū yún wàn lǐ fēng, zhí shàng gāo fēng yǐ gān mù.
無弦琴在憶鍾期,未惜腰包重結束。一片孤雲萬里風,直上高峰倚竿木。
děng xián kuài jì cǎo
等閒會計草