shàng rén cǎo táng fēng wù qīng, zhī yán yáng xiàn shì qīng chéng. shéi zhī xí yǐn gū fēng xià, yóu yǒu huái xiāng wàn lǐ qíng.
上人草堂风物清,秖言阳羡是青城。谁知习隐孤峰下,犹有怀乡万里情。
zuò shí fān jīng yán yuè shàng, lín liú yè zhàng kàn yún shēng. jǐ shí què fàn wú jiāng zhào, lái tīng sōng mén jiàn pù shēng.
坐石翻经延月上,临流曳杖看云生。几时却汎吴江棹,来听松门涧瀑声。