wǒ shēng běn zài dōng hǎi dōng, zhōng yǒu wàn sān qiān chǐ chū hǎi zhī gāo fēng. cǐ fēng shàng yǒu wàn nián bù huà zhī gǔ xuě, yù lì tiān bàn yóu qí xióng.
我生本在東海東,中有萬三千尺出海之高峰。此峰上有萬年不化之古雪,玉立天半尤奇雄。
wǒ shēng yán píng tóng jiǎ zǐ, zhuì dì xīn wàng huái yú zhōng. pí yé gù guó bù néng shǒu, tuō shēn bīng huǒ shāo tiān hóng.
我生延平同甲子,墜地心妄懷愚忠。毗耶故國不能守,脫身兵火燒天紅。
zuò lìng yù shān jìng luò wǔ bǎi nián hòu cǐ yī jié, yǒu kuì dōng dù cāng hǎi zhū jiā lóng.
坐令玉山竟落五百年後此一劫,有愧東渡滄海朱家龍。
piān zhōu zǒu mǐn fù zǒu yuè, yù rán wǔ lǐng jiā qì hé cōng lóng? shén sēng xǔ wǒ yī piàn gān jìng tǔ, chuǎng rán rù hù jīng líng tōng.
扁舟走閩復走粵,郁然五嶺佳氣何蔥蘢?神僧許我一片乾淨土,闖然入戶精靈通。
mǐn yuè zhī jiāo xiǎo bo zhù, shǒu zhǎn jīng jí pī hāo péng. nán lái téng kōng lì tiān mǎ, běi tiào shuǐ yuè míng shí hóng.
閩粵之交小卜築,手斬荊棘披蒿蓬。南來騰空立天馬,北眺水月明石虹。
yù huá jīn jiǎn bìng luó liè, wú lú wéi zhǔ shān wèi cóng. dōng wàng jūn shān niàn wú zǔ, qín wáng dāng rì yì fù shī wú gōng.
玉華金簡併羅列,吾廬為主山為從。東望軍山念吾祖,勤王當日亦復師無功。
wú lú zhī xī wàn sōng dǐng, dà shān xiǎo shān sēn xiāng gōng. cǐ shān nǎi ruò tè wèi wú lú shè, shān míng bù fáng ǒu yǔ kuāng jūn tóng.
吾廬之西萬松頂,大山小山森相宮。此山乃若特為吾廬設,山名不妨偶與匡君同。
sì shān zhī zhōng zhōng yǒu cūn, wú lú shì zài cūn dāng zhōng. rén jiān ruò bié yǒu tiān dì, táo huā liú shuǐ jǐn rì shēng cóng cóng.
四山之中中有村,吾廬適在村當中。人間若別有天地,桃花流水盡日聲淙淙。
é wú lú yǐ huáng tíng yǔ, qǐ yù shàng niè shén xiān zōng? biǎo wú lú zhě fèng xīn xǔ, bǐ shì jìn ruò míng yí zhōng.
額吾廬以黃庭語,豈欲上躡神仙蹤?表吾廬者奉新許,筆勢勁若銘彝鍾。
bǐng shēn zhī chūn wú lú shí jīng shǐ, mǎi shān gèng zài guāng xù yǐ wèi zhī chū dōng.
丙申之春吾廬寔經始,買山更在光緒乙未之初冬。
shí wǔ nián zhōng yī zhuǎn shùn, wǎng chuān tú huà jiǔ mù qián xián fēng. jìng zhōng shuí zuò cǐ jiǎo kuài, shān lín shě yǔ rén wù dùn jué rú qīn féng.
十五年中一轉瞬,輞川圖畫久慕前賢風。鏡中誰作此狡獪,山林舍宇人物頓覺如親逢。
táng táng hū zhāng, wén cǎi guān wú dǎng, qián huī hòu guāng chāng ér fēng. rén shēng yì qì qián qì hé, dōng shān fú líng xī shān sōng.
堂堂乎張,文采冠吾黨,前輝後光昌而豐。人生意氣潛契合,東山茯苓西山松。
wèi wú tí tú yì nǎi zài tú biǎo, zhèng jīn yǐn gǔ cí hé hóng! jí yǐ cí lùn yǐ chāo jué, zhí yǔ míng jìng shè yǐng qí shén gōng.
為吾題圖意乃在圖表,證今引古詞何鴻!即以詞論已超絕,直與明鏡攝影齊神工。
jiē zāi wén xué zài jīn rì, zāo zhí shì zhòu fāng hūn wù. yǐ yì gōng yáng zuò bǐng jiā, gèng wū kǒng zǐ wèi rú tóng.
嗟哉文學在今日,遭值世宙方昏雺。已抑公羊作餅家,更誣孔子為儒童。
sān nián bù fēi yì yǐ yǐ, qǐ yǒu yī jǔ tiān néng chōng? xiòng hū yù lùn tài píng shì, rén jū chū kǒu shuí néng róng?
三年不飛亦已矣,豈有一舉天能沖?夐乎欲論太平世,人狙出口誰能容?
jūn jiā zhòng jiān xī wú mù, ǒu rán yóu xì hǎi shàng sī zuò qiú rán gōng. ān zhī réng luò cǐ shì jiè, rú guān fù dài yǎn yǎn yù jué níng wú zhōng.
君家仲堅昔吾慕,偶然遊戲海上思作虬髯公。安知仍落此世界,儒冠復戴奄奄欲絕寧吾衷。
yǐ wú yī shí háo jié kě cuī dào, liáo yù wàn gǔ kāi tuò wú xīn xiōng. kūn lún shān mài zǒu nán jiè, wàn shuǐ qū hǎi cháo zhù róng.
已無一時豪傑可摧倒,聊欲萬古開拓吾心胸。昆崙山脈走南戒,萬水趨海朝祝融。
cǐ jiān shān shuǐ qīng xióng liáng zú jì huái bào, qiě shōu yǐ tiān cháng jiàn tāo shén fēng.
此間山水清雄良足寄懷抱,且收倚天長劍韜神鋒。
tài píng zhī mín huò róng zuò, jiào qǔ zǐ sūn shí zì wèi gēng nóng. nán huāng dān shān běn fèng xué, fèng suī bù zhì wú réng zhǒng zhú zāi wú tóng.
太平之民或容作,教取子孫識字為耕農。南荒丹山本鳳穴,鳳雖不至吾仍種竹栽梧桐。
mèng zhōng hū jiàn hǎi shàng gù qīn yǒu, luò yuè hēi sāi lín qīng fēng. ǒu tú shān jū zhì wú xìng yǐ tuō jié wài, nǎi láo piān rán dà jù xiāng tuī chóng.
夢中忽見海上故親友,落月黑塞林青楓。偶圖山居志吾幸已脫劫外,乃勞翩然大句相推崇。
rén shēng de xián wú shì yì xiān fú, huáng tíng cǐ yǔ wú suǒ zōng. yǒu shān bù guī guǒ hé lè, shì wǎng yī zhuì jiē chóng chóng.
人生得閒無事亦仙福,黃庭此語吾所宗。有山不歸果何樂,世網一墜嗟重重。
lú shān zhī jūn zuó zhāo wǒ, yún zhōng shǒu bà qīng fú róng.
廬山之君昨招我,雲中手把青芙蓉。