bì mén tiān guāng jǐng dǐ hēi, chū mén lù duō chén bī cè. chén zhōng zǒu shā fēng mǎ niú, dí miàn xiāng féng mò xiāng shí.
闭门天光井底黑,出门路多尘逼侧。尘中走杀风马牛,觌面相逢莫相识。
shí zì jiē tóu lěng yǎn kàn, qí guó yú líng chēng jù bò. zì kuā xué jiū huì tán chán, bù shì jīng shēng shù xíng mò.
十字街头冷眼看,齐国于陵称巨擘。自誇学究会谈禅,不似经生数行墨。
wǔ shí cháng zhāi bù chū jiā, guàn xiàng ròu biān xún cài chī. míng míng yí gè lǔ zhū shēng, bèi rén huàn zuò yōu pó sāi.
五十长斋不出家,惯向肉边寻菜吃。明明一个鲁诸生,被人唤作优婆塞。
yì xī yǔ jūn jù shèng nián, yín shī yā dǎo yuán yǔ bái. cēn cī mǎ chǐ kuì chēng xiōng, liáo dǎo jī tán guò bàn bǎi.
忆昔与君俱盛年,吟诗压倒元与白。参差马齿愧称兄,潦倒鸡坛过半百。
dāng shí huī shǒu gè xī dōng, shí zài shēng yá fēn zhǔ kè. fǔ rú jǐ fù xuǎn guān chǎng, shān sēng zhí rù wú shēng guó.
当时挥手各西东,十载生涯分主客。腐儒几赴选官场,山僧直入无生国。
hòu lái yuán shì guò lái rén, zǒu què jīn wū wú chǔ mì. zhuàng xīn wèi suì wù fù yún, dǐ shì wú chéng shēn kě xī.
后来原是过来人,走却金乌无处觅。壮心未遂勿复云,底事无成深可惜。
jiù nián bù jué yòu xīn nián, yuán dàn cái guò yòu yuán xī. dēng shì kàn kàn yuè zhèng yuán, xiàn chéng yī jù zhēn xiāo xī.
旧年不觉又新年,元旦才过又元夕。灯市看看月正圆,现成一句真消息。
zhāng zhuō xiù cái zhī bù zhī, huā kāi dàn jiè dōng fēng lì.
张拙秀才知不知,花开但借东风力。