qiān nián lǎo mù gēn bàn bá, chā yá kū zhī dòu jīn tiě. cāng yīng jiàn jī qǐ fù shě, sì xì bì ná jiāng léi chè.
千年老木根半拔,叉牙枯枝斗金铁。苍鹰见鸡岂复舍,伺隙必拿将雷掣。
jī zhī bù miǎn bù qiě sǐ, tóng zī kuī yīng fǎn zào guā. yīn fēng cǎn cǎn tiān wèi gǎi, shā qì píng líng yù fān hǎi.
鸡知不免怖且死,铜觜窥鹰反噪聒。阴风惨惨天为改,杀气凭陵欲翻海。
huà gōng yǐ zhèng sān mèi yīn, zào huà jīng shén zhì néng cǎi. jiāng nán shān shuǐ duō yì rén, dùn jī wǎng wǎng suí fēng chén.
画工已證三昧因,造化精神智能采。江南山水多异人,遁迹往往随风尘。
děng xián yīng xiàn fēi yī huā, liú luò zhōng wèi jué shì zhēn. wáng gōng shèng dé tiān xià guī, xiǎng jiàn gān xìng tiān shèng shí.
等閒应现非一化,流落终为绝世珍。王公盛德天下归,想见乾兴天圣时。
jìn xián tuì nìng nǎi suǒ shì, bù shǐ yì qù qīn háo lí. yù gōng wèi yīng gù bù kě, pái jī jiān xié lì yóu guǒ.
进贤退佞乃所嗜,不使异趣侵毫釐。喻公为鹰固不可,排击奸邪力尤果。
kāi tú lǐn lǐn máo fà jīng, zhì wèi dùn shū rú pò suǒ. gōng sūn shèng zhì yǒu yú fēng, shí nián jìng tǔ cháng xiāng tóng.
开图凛凛毛发惊,滞蔚顿摅如破锁。公孙胜致有馀风,十年净土常相同。
nǐ jiè chuán mó yīng jiàn cóng, yì yù yīn huà shí jiàn gōng.
拟借传摹应见从,意欲因画时见公。