tiān xià dà wù shān yǔ quán, shān quán wèi méng yì jiǎo rán.
天下大物山与泉,山泉为蒙义皎然。
zuò duì yán yán tīng chán chán, yǐ zī míng zhāi rì zhōu xuán.
坐对岩岩听潺潺,以兹名斋日周旋。
yáng jūn zuò shī lǎo gèng yán, jiě bǎ shān ěr xiě tiān quán.
杨君作诗老更妍,解把山尔写天全。
shān gǔ sōng méi yǒng pō xiān, dào jīn bǐ yǔ dài fāng xiān.
山谷松梅咏坡仙,到今笔语带芳鲜。
sōng méi shuāng qīng gù kān lián, shú shì shān ěr hào wú biān.
松梅双清固堪怜,熟似山尔浩无边。
gù wǒ méng yǎng xǐ mí jiān, yào cān shèng chù lì jiā biān.
顾我蒙养铣弥坚,要参圣处力加鞭。
yáng jūn yī jiàn chū jiā piān, gǔ dàn duān rú zhū sī xián.
杨君一见出佳篇,古淡端如朱丝弦。
xián zhōng chuán yǎ zòu, nán gòng sú rén yán.
弦中传雅奏,难共俗人言。
wǒ yù hé jūn yī liǎng liáo, shān ěr rù mèng qiě gāo mián.
我欲和君一两聊,山尔入梦且高眠。