píng shēng wú yī nǚ, shuí fù tàn ěr ěr
平生無一女,誰復嘆耳耳。
zhì liú shēng cǐ ér, zú wèi zhōu nán shǐ
滯留生此兒,足慰周南史。
nǎ zhī fēi zhēn shí, zào wù liáo xì ěr
那知非真實,造物聊戲爾。
fán nǎo chū wú gēn, ēn ài wèi zhǒng zi
煩惱初無根,恩愛為種子。
fán gōng wèi jiǎ shuō, fǎn fù xiāng zhǐ shì
煩公為假說,反覆相指似。
yù chú kǔ hǎi làng, xiān gàn ài hé shuǐ
欲除苦海浪,先干愛河水。
qì zhì yī cùn lín, yōu rán xiào hóu xǐ
棄置一寸鱗,悠然笑侯喜。
wèi gōng xiě yú xí, píng léi yī shí chǐ
為公寫余習,瓶罍一時恥。
wén gōng shǎo yǐ wù, zhǔ zhàng jiǔ yǐ chuáng
聞公少已悟,拄杖久倚床。
xiào wǒ lǎo ér chī, fù gǔ yù qiú wáng
笑我老而痴,負鼓欲求亡。
shù jī dōng mén zǐ, zhù shǐ ān gǎn wàng
庶幾東門子,柱史安敢望。
shì dú xì měng shòu, lǜ huàn xiān bù xiáng
嗜毒戲猛獸,慮患先不詳。
náng pò shé yǐ zǒu, shàng wèi shěng niè shāng
囊破蛇已走,尚未省齧傷。
miào zāi liǎng piān shī, xǐ wǒ qiān jié cháng
妙哉兩篇詩,洗我千結腸。
xiá cán bù zuò jiǎn, wèi lǎo zhé zì jiāng
黠蠶不作繭,未老輒自僵。
yǒng xiè tāng huǒ è, líng rán chāo wú fāng
永謝湯火厄,泠然超無方。