gǔ dòng shēn chén bái zhòu jiān, yān xiá chū mò jué chén huán
古洞深沉白晝間,煙霞出沒絕塵寰。
luò hóng mǎn dì huā chū xiē, tí niǎo yī shēng chūn zì xián
落紅滿地花初歇,啼鳥一聲春自閒。
dān zào tái huāng xiān qù yuǎn, sōng tán yuè lěng hè fēi hái
丹灶苔荒仙去遠,松壇月冷鶴飛還。
wǒ lái jī yù zhòng dēng tiào, xuē bì tí shī xìng bù qiān
我來幾欲重登眺,削壁題詩興不慳。