yán shǒu zhí chéng xī, huā fēi lǜ cǎo qí
延首直城西,花飞绿草齐。
tiáo yáo gé shān shuǐ, chàng wàng sī yóu zǐ
迢遥隔山水,怅望思游子。
bǎi zhuàn huáng lí xì yǔ zhōng, qiān tiáo cuì liǔ héng mén lǐ
百啭黄鹂细雨中,千条翠柳衡门里。
mén duì cháng ān jiǔ qú lù, chóu xīn bù xī fāng fēi dù
门对长安九衢路,愁心不惜芳菲度。
fēng chén rǎn rǎn qiū fù chūn, zhōng gǔ xuān xuān cháo fù mù
风尘冉冉秋复春,钟鼓喧喧朝复暮。
hàn jiā gōng què zài zhōng tiān, zǐ mò cháo chén chē mǎ lián
汉家宫阙在中天,紫陌朝臣车马连。
xiāo xiāo ní jīng hé xiān zhàng, yōu yōu jiàn pèi rù lú yān
萧萧霓旌合仙仗,悠悠剑佩入炉烟。
lǐ guǎng shǎo shí sī bào guó, zhōng jūn wèi yù gǎn lùn biān
李广少时思报国,终军未遇敢论边。
wú méi shǒu rú xíng, róng cuì fēn xiāng yìng
无媒守儒行,荣悴纷相映。
jiā shén zhǎng qīng pín, shēn duō gōng gàn bìng
家甚长卿贫,身多公干病。
bù zhī shēn bìng jìng rú hé, lǎn xiàng qīng shān mián bì luó
不知身病竟如何,懒向青山眠薜萝。
jī shǔ kōng duō yuán bó huì, qín shū bú jiàn zi yóu guò
鸡黍空多元伯惠,琴书不见子猷过。
chāo míng lèi suì yǔ jūn tóng, zì tàn hái suí yì tuì fēng
超名累岁与君同,自叹还随鹢退风。
wén shuō táng shēng zǐ sūn zài, hé dāng yī wèi wèn qióng tōng
闻说唐生子孙在,何当一为问穷通。