xíng jǐn hú tiān qiān wàn lǐ, wéi jiàn huáng shā bái yún qǐ
行尽胡天千万里,唯见黄沙白云起。
mǎ jī pǎo xuě xián cǎo gēn, rén kě qiāo bīng yǐn liú shuǐ
马饥跑雪衔草根,人渴敲冰饮流水。
yān shān fǎng fú biàn fēng shù, pí gǔ rú wén hàn jiā lěi
燕山仿佛辨烽戍,鼙鼓如闻汉家垒。
nǔ lì qián chéng shì dì xiāng, shēng qián miǎn xiàng hú zhōng sǐ
努力前程是帝乡,生前免向胡中死。