tiān shàng gāo gāo yuè guì cóng, fēn míng sān shí yī zhī fēng
天上高高月桂丛,分明三十一枝风。
mǎn huái chūn sè xiàng rén dòng, zhē lù luàn huā yíng mǎ hóng
满怀春色向人动,遮路乱花迎马红。
hè yù huí piāo yún yǔ wài, lán tíng bù zài guǎn xián zhōng
鹤驭回飘云雨外,兰亭不在管弦中。
jū rán zì shì qián xián shì, hé bì qīng lóu yǐ cuì kōng
居然自是前贤事,何必青楼倚翠空。