yǒng hé yī xù bǐ shén jué, yí kè jū rán zǒu qiān gǔ. xìng gōng wén shì zhì dì shēng, ān shí shī wèi suì jīn yǔ.
永和一叙笔神绝,遗刻居然走千古。兴公文是掷地声,安石诗为碎金语。
qún xián ěr shí qì zhēng wáng, nà yīng líng luò tóng chén tǔ. juàn sù fēng shén chū háo zhì, liǔ jiā xīn yàng chóu néng dǔ.
群贤尔时气争王,那应零落同尘土。绢素风神出豪鸷,柳家新样畴能睹。
fēng jù níng dēng yóu yě táng, wēi yí chǐ xiào hán dān bù. wū hū kāi yuán yǐ huán gǔ gé biàn, chéng xuán yì shì shū zhōng hǔ.
锋距宁登由也堂,委蛇耻效邯郸步。呜呼开元以还骨格变,诚悬亦是书中虎。
bù cí qīng tuó wèi mǎi jiāng, yù bàng mò chí zhuī dìng wǔ. jūn bú jiàn lǔ nán zǐ kū kū kě wèi zāi, zì yún shàn xué jūn zhī zǔ.
不辞倾橐为买将,欲傍墨池追定武。君不见鲁男子矻矻可畏哉,自云善学君之祖。