shī jīn yù xiàng tiān tāi qù, lái shuō tiān tāi yì zuì zhēn
师今欲向天台去,来说天台意最真。
xī guò shí qiáo wèi xiǎn chù, lù féng máo hè shì zhēn rén
溪过石桥为险处,路逢毛褐是真人。
yún biān wàng zì zhōng shēng yuǎn, xuě lǐ xún sēng jiǎo jī xīn
云边望字钟声远,雪里寻僧脚迹新。
zhǐ kě qiě lùn jīng xià bié, mò jiào qí shù liǎng huí chūn
只可且论经夏别,莫教琪树两回春。