shān pěng tíng tái guō rào shān, yáo pán cāng cuì dào shān diān
山捧亭台郭绕山,遥盘苍翠到山巅。
yán zhōng gǔ jǐng suī tōng hǎi, kū lǐ yīn yún bù shàng tiān
岩中古井虽通海,窟里阴云不上天。
luó liè zhòng xīng yī mù mò, zhōu huí wàn shì zài yán qián
罗列众星依木末,周回万室在檐前。
wǒ lái kě yào guī chán lǎo, yī cùn hán huī yǐ dá xuán
我来可要归禅老,一寸寒灰已达玄。