jǐn chéng dōng běi huáng jīn dì, gù jī hé rén xìng cǐ sì
錦城東北黃金地,故跡何人興此寺。
bái méi zhǎng lǎo zhòng míng gōng, céng shí kuài jī shān chǔ shì
白眉長老重名公,曾識會稽山處士。
sì mén zuǒ bì tú tiān wáng, wēi yí bù cóng lái hé fāng
寺門左壁圖天王,威儀部從來何方。
guǐ shén guài yì mǎn bì zǒu, dāng yán sà sà shēng qiū guāng
鬼神怪異滿壁走,當檐颯颯生秋光。
wǒ wén tiān wáng fēn lǐ sì tiān xià, shuǐ jīng gōng diàn liú lí wǎ
我聞天王分理四天下,水晶宮殿琉璃瓦。
cǎi zhàng shí qū fèi cf zhuāng, jīn biān pín cè qí lín mǎ
彩仗時驅狒cf裝,金鞭頻策騏驎馬。
pí shā dà xiàng hé guāng huī, shǒu qíng jù tǎ líng yún fēi
毗沙大像何光輝,手擎巨塔凌雲飛。
dì shén duì chū bǎo píng zi, tiān nǚ dào pī jīn lǚ yī
地神對出寶瓶子,天女倒披金縷衣。
táng cháo shuō zhù míng gōng huà, zhōu fǎng háo duān shàn tú xiě
唐朝說著名公畫,周昉毫端善圖寫。
zhāng sēng yóu shì yǒu shén rén, wú dào zǐ chēng wú dí zhě
張僧繇是有神人,吳道子稱無敵者。
qí zāi miào shǒu chuán sūn gōng, néng rú cǐ dì liú shén zōng
奇哉妙手傳孫公,能如此地留神蹤。
xié kuī xiǎo guǐ nù shuāng mù, zhí yǐ yuè láng gāo bàn xiōng
斜窺小鬼怒雙目,直倚越狼高半胸。
bǎo guān dòng zǒng shēng wēi róng, qū qiāng zuǒ yòu lái qīng gōng
寶冠動總生威容,趨蹌左右來傾恭。
bì héng yīng zhǎo jiān xiān lì, yāo chán hǔ pí bān bō hóng
臂橫鷹爪尖纖利,腰纏虎皮斑剝紅。
piāo piāo dàn kǒng rù yún zhōng, bù zhòu hái yí guī hǎi dōng
飄飄但恐入雲中,步驟還疑歸海東。
mǎng shé tuō dé hún shēn duò, jīng mèi nuò lái shuāng yǎn kōng
蟒蛇拖得渾身墮,精魅搦來雙眼空。
dāng shí cǐ yì shí nán yǒu, zhèn zài bǎo fāng chēng bù xiǔ
當時此藝實難有,鎮在寶坊稱不朽。
dōng biān huà le kōng xī biān, liú yǔ hòu rén jiào dí shǒu
東邊畫了空西邊,留與後人教敵手。
hòu rén jiàn zhě jiē xīn jīng, jǐn wéi míng gōng bù gǎn zhēng
後人見者皆心驚,盡為名公不敢爭。
shéi zhī wèi mǎn sān shí zài, huò yǒu yì rén lái jiān shēng
誰知未滿三十載,或有異人來間生。
kuāng shān chǔ shì míng chēng pǔ, tóu gǔ gāo qí lián wǔ yuè
匡山處士名稱朴,頭骨高奇連五嶽。
céng chí xiàng jiǎn lèi wèi guān, yòu yǒu shé zhū cháng zài wò
曾持象簡累為官,又有蛇珠常在握。
xī nián zhǎng lǎo yù qí zōng, jīn rì mén shī shí jǐng gōng
昔年長老遇奇蹤,今日門師識景公。
xìng lái biàn qǐng ní gāo bì, luàn qiǎng bǐ tóu rú jí fēng
興來便請泥高壁,亂搶筆頭如疾風。
qūn xún duì zhàng hé diān yì, sǎn màn qí xíng jiē yǒng chū
逡巡隊仗何顛逸,散漫奇形皆湧出。
jiāo jiā qì xiè mǎn xū kōng, liǎng miàn huò rán rú dòu dí
交加器械滿虛空,兩面或然如斗敵。
shèng wáng nù sè lǎn dōng xī, jiàn rèn yī huī jiē zhěng qí
聖王怒色覽東西,劍刃一揮皆整齊。
wàn tóu shī zi yǎo jīn jiǎ, jiǎo dǐ yè chā jī luò dī. mǎ tóu zhuàng jiàn duō jīn jié, wū zī wān huán rú qū tiě
腕頭獅子咬金甲,腳底夜叉擊絡鞮.馬頭壯健多筋節,烏觜彎環如屈鐵。
biàn shēn shé huī luàn zòng héng, rào hàn dú lóu gàn jié liè
遍身蛇虺亂縱橫,繞頷髑髏干孑裂。
méi cū yǎn shù fā rú zhuī, guài yì lìng rén bù kě zhī
眉粗眼豎發如錐,怪異令人不可知。
kē tóu jù zú yù shēng guǐ, bàn miàn nǚ láng ān xiǎo ér
科頭巨卒欲生鬼,半面女郎安小兒。
kuàng wén cǐ sì chū xìng zhì, dì mài shěn shěn dāng zhèng qì
況聞此寺初興置,地脈沈沈當正氣。
rú hé qǐng dé èr shān rén, xià bǐ xián chéng qiān gǔ shì
如何請得二山人,下筆咸成千古事。
jūn bú jiàn míng huáng tiān bǎo nián, huà lóng zhì yǔ fēi ǒu rán
君不見明皇天寶年,畫龍致雨非偶然。
bāo hán wàn xiàng cáng xīn lǐ, biàn xiàn bǎi bān shēng yǎn qián
包含萬象藏心裡,變現百般生眼前。
hòu lái huà pǐn liè míng xián, wéi cǐ èr rén kān bǐ jiān
後來畫品列名賢,唯此二人堪比肩。
rén jiān shì wù jiē qiú dé, cǐ yàng yù yú hé chǔ chuán
人間是物皆求得,此樣欲於何處傳。
cháng yōu bì dǐ shēng yún wù, jiē qǐ sì mén tiān shǎng qù
嘗憂壁底生雲霧,揭起寺門天上去。