shuí qǐ xiāo xián táng, tú zàn fán chǒu zhì. mèi mèi qǐ wǒ sī, yǒu huái sī shì jí.
谁起萧閒堂,图赞凡丑质。昧昧起我思,有怀斯士吉。
wú shēng zhōng bù féng, èr líng yǐ xiāng shī. gǒu yǎng zǒu sì fāng, gōng qīng gèng jué jī.
吾生终不逢,二陵已相失。苟养走四方,公卿更绝迹。
xiàng lǎo jiāo jiàn xī, bèi zēng shí liù qī. fēng wú jiǔ wǎn lán, rèn rǔ mǎn dì jí.
向老交渐稀,背憎十六七。丰吾九畹兰,任汝满地棘。
wǒ qǐ xiāo xián rén, ǒu rán dé kōng bì. měi zāi hé fāng yàn, jīng jué rù miào bǐ.
我岂萧閒人,偶然得空壁。美哉何方彦,精绝入妙笔。
jūn bù kuì gù cháng kāng, qǔ mèi huán wēn tú jiǔ xī. wǒ bù kuì mèng hào rán, huǎn cè jīng shān yù mó jí.
君不愧顾长康,取媚桓温图九锡。我不愧孟浩然,缓策京山遇摩诘。
qián cǐ jiāo dào jiǔ bù kāng, fēn fēn bái tóu duō bù zú. wū hū fēn fēn bái tóu duō bù zú, huí shǒu cǐ jūn yīng pì yì.
前此交道久不康,纷纷白头多不卒。呜呼纷纷白头多不卒,回首此君应辟易。