gòng lián dú hè qīng xiá zī, yíng zhōu gù shān guī yǐ chí
共怜独鹤青霞姿,瀛洲故山归已迟。
rén zhě yān néng xiào zhì è, fēi wǔ zì hé zhuī zhǎng lí
仁者焉能效鸷鹗,飞舞自合追长离。
wú tóng jiǒng qí zhī què guān, yān yǔ lǚ fú jiāo lóng qí
梧桐迥齐鳷鹊观,烟雨屡拂蛟龙旗。
hóng yàn chōng biāo qù bù jìn, hán shēng wǎn xià tiān quán chí
鸿雁冲飙去不尽,寒声晚下天泉池。
gù wǒ péng lái jìng wú shì, yù bǎn bǎo shū cáng zhòng ruì
顾我蓬莱静无事,玉版宝书藏众瑞。
qīng biān jǐn yǐ jí zhǒng lái, kē dǒu jiē cóng lǔ shì zhì
青编尽以汲冢来,科斗皆从鲁室至。
jīn mén dài zhào hé xiāo yáo, míng rú zǎo wèn zhāng zi qiáo
金门待诏何逍遥,名儒早问张子侨。
wáng bāo yì cái wǎn shǐ rù, gōng nǚ yǐ néng chuán dòng xiāo
王褒轶材晚始入,宫女已能传洞箫。
yīng lìng bǎi tái cháng duì hù, bié lái xiāng wàng dú liáo liáo
应令柏台长对户,别来相望独寥寥。