zuó xiāo mèng dào wáng hé xiāng, hū jiàn yī rén shān zhī yáng
昨宵梦到亡何乡,忽见一人山之阳。
gāo guān cháng jiàn lì shí táng, bìn méi sà shuǎng tóng zǐ fāng
高冠长剑立石堂,鬓眉飒爽瞳子方。
hú má zuò fàn qióng zuò jiāng, sù shū yī zhì zài bǎi chuáng
胡麻作饭琼作浆,素书一帙在柏床。
dàn wǒ huán dān pāi wǒ bèi, lìng wǒ yán nián zài rén dài
啖我还丹拍我背,令我延年在人代。
nǎi shū shù zì yǔ wǒ chí, xiǎo ér guī qù xū dú zhī
乃书数字与我持,小儿归去须读之。
jué lái zhī shì xū wú shì, shān zhōng xuě píng yún fù dì
觉来知是虚无事,山中雪平云覆地。
dōng lǐng tí yuán sān sì shēng, juàn lián yī wàng xīn kān suì
东岭啼猿三四声,卷帘一望心堪碎。
péng lái yǒu tī bù kě niè, xiàng hǎi huí tóu lèi yíng jié
蓬莱有梯不可蹑,向海回头泪盈睫。
qiě wén tóng zǐ shì cāng yíng, shuí wèi zhuāng shēng yì hú dié
且闻童子是苍蝇,谁谓庄生异蝴蝶。
xué xiān qù lái cí gù rén, cháng ān dào lù duō fēng chén
学仙去来辞故人,长安道路多风尘。