chī wán zhōng rì xiàn rén xián, què xǐ yīn guān dé jìn shān
痴顽终日羡人闲,却喜因官得近山。
xié duì sì lóu fēn jì jì, yuǎn cóng xī lù jiè chán chán
斜对寺楼分寂寂,远从溪路借潺潺。
miǎo shēn duō bìng wéi qīn yào, kōng yuàn wú qián bú yào guān
眇身多病唯亲药,空院无钱不要关。
wén àn bǎ lái kàn wèi huì, suī shū yī zì shén cán yán
文案把来看未会,虽书一字甚惭颜。