jīn rì fēi zuó rì, jīn nián fēi qù nián
今日非昨日,今年非去年。
tiān dì bù tóng lǎo, rì yuè qǐ tíng xuán
天地不同老,日月岂停旋。
cùn xīn yáo yáo yán sè gǎi, zhǐ shì qiū péng yǔ xià lián
寸心摇摇颜色改,只似秋蓬与夏莲。
bǎi liáng fù shī bù zǎo shàng, zhǎng qiū zǒu mǎ wèi dé qián
柏梁赋诗不早上,长楸走马未得前。
chāng hé jiǔ zhòng hǔ bào shǒu, wǒ yù shàng sù wú yīn yuán
阊阖九重虎豹守,我欲上诉无因缘。
jīng shān qì yù tú zì kǔ, yí mén bào guān shuí fù xián
荆山泣玉徒自苦,夷门抱关谁复贤。
bǎo jiàn fú róng fú qiū yuè, gāo gē duì jiǔ shēng gěng yè
宝剑芙蓉拂秋月,高歌对酒声哽咽。
dāng shí qīng yì qiān gǔ shì, yōu fèn yú jīn xiàng shuí xuě
当时轻意千古事,幽愤于今向谁雪。
lán tái gōng zǐ tiān xià qí, xīn dǎn qǐ shì tā rén zhī
兰台公子天下奇,心胆岂是他人知。
jīng qīng bù dá lǔ jù jiàn, xiàng yǔ kěn gù qí ān qī
荆卿不答鲁句践,项羽肯顾齐安期。
dōng wú shì shàng huā mò mò, xiāng féng yì qì qīng shān yuè
东吴市上花漠漠,相逢意气倾山岳。
xiào shuō qín guān bǎi èr chóng, juǎn shū fēng yún bù yíng wò
笑说秦关百二重,卷舒风云不盈握。
yī shēng bù shí píng yáng nú, kuàng shì huò jiā féng zǐ dōu
一生不识平阳奴,况是霍家冯子都。
míng zhū bái bì děng fèn rǎng, yù huán cuì xiù jiē chóng qū
明珠白璧等粪壤,玉环翠袖皆虫蛆。
gān xīn kuò luò shì tú diào, jiǎo rú yóu lóng bù kě jū
甘心廓落事屠钓,矫如游龙不可拘。
sòng gōng zǐ, ěr tán qín, wǒ fàng gē, bái zhòu kǔ duǎn yè hé duō
宋公子,尔弹琴,我放歌,白昼苦短夜何多。
huáng jīn tái, jǐ qiān chǐ, yì rì fú yún nài ěr hé
黄金台,几千尺,翳日浮云奈尔何。