bào piáo zǐ yuē: lì lǎn qián zài, dǎi hū jìn dài, dào wēi sú bì, mò jù hàn mò yě. dāng tú duān yòu yān guān zhī tú, cāo nòng shén qì, bǐng guó zhī jūn, fèi zhèng xìng xié, cán rén hài yì, dūn tà bèi zēng, jí lóng cóng mèi, tóng è chéng qún, jí yǐn jiān dǎng. tūn cái duō cáng, bù zhī jì jí, ér bù néng sàn zī zhū zhī báo wù, shī zhèn qīng lián zhī qióng jiǎn yān. jìn guān zé fēi duō cái zhě bù dá yě, yù sòng zé fēi hòu huò zhě bù zhí yě, guān gāo shì zhòng, lì zú bá cái, ér bù néng fā háo lí zhī piàn yán, jìn yì shí zhī qiào jùn yě. qí suǒ yòng yě, bù yuè yú qī qiè zhī qī shǔ qí huì zé yě, bù chū hū jìn xí zhī yōng suǒ. mò jiè zāng wén qiè wèi zhī jī, mí zhuī jiě hú wàng sī zhī yì, fēn lù yǐ nǐ wáng lín, zhì shì yǐ yóu fāng huí. gù liè zǐ bǐ wū, ér mén wú zhèng yáng zhī xù gāo gài chéng qún, ér bù zāo bào shēng zhī jiàn. yì cuò dú lì, tuī jìn fù jǐ, cǐ fán jī suǒ yǐ yǎn kǒu, féng táng suǒ yǐ yǒng kǎi yě.
抱朴子曰:历览前载,逮乎近代,道微俗弊,莫剧汉末也。当途端右阉官之徒,操弄神器,秉国之钧,废正兴邪,残仁害义,蹲踏背憎,即聋从昧,同恶成群,汲引奸党。吞财多藏,不知纪极,而不能散锱铢之薄物,施振清廉之穷俭焉。进官则非多财者不达也,狱讼则非厚货者不直也,官高势重,力足拔才,而不能发毫厘之片言,进益时之翘俊也。其所用也,不越於妻妾之戚属;其惠泽也,不出乎近习之庸琐。莫戒臧文窃位之讥,靡追解狐忘私之义,分禄以拟王林,致事以由方回。故列子比屋,而门无郑阳之恤;高概成群,而不遭暴生之荐。抑挫独立,推进附己,此樊姬所以掩口,冯唐所以永慨也。
gàn shí lǜ jiē sù cān yú róng, yǎn dé bì xián, jì yǒu gōng ér wēi zhī, jí qīng bái ér pái zhī, huì zhōng dǎng ér xiàn zhī, è tè lì ér bìn zhī, róu mèi zhě shòu chóng shì zhī yòu, fāng léng zhě méng shàn qì zhī huàn. yǎng chái láng ér jiān lín yú, zhí zhǐ jí ér jiǎn jiāo guì. yú shì ào wù bù jiǎn wán zhuǎn píng liú zhě wèi zhī hóng wěi dà liàng kē suì qiào xiǎn huái shì xié dú zhě, wèi zhī gōng fāng zhèng zhí lìng sè jǐng huì yǒu mào wú xīn zhě, wèi zhī jī shén lǎng chè lì kǒu xiǎo biàn xī zhǐ qiǎo yán zhě, wèi zhī biāo lǐng qīng yán cù tū píng xué jiāo jīn qīng tuì zhě, wèi zhī wēi é guī jié shì jiǔ hào sè tà róng wú yí zhě, wèi zhī lǜ rèn bù jiǎo qiú qǔ bù lián hǎo duó wú zú zhě, wèi zhī yān kuàng yuǎn jié péng fā xiè fú yóu jí fēi lèi zhě, wèi zhī tōng měi fàn ài fǎn jīng guǐ shèng shùn fēi ér bó zhě, wèi zhī zhuāng lǎo zhī kè cháo nòng chī yán líng shàng wǔ màn zhě, wèi zhī xiāo huō yǎ yùn huǐ fāng tóu yuán miàn cóng xiǎng yìng zhě, wèi zhī jué lún zhī xiù píng yǐ quán háo tuī huò lǚ jìng zhě, wèi zhī zhī biàn yán qí lǎn kàn wén shū wàng kōng xià míng zhě, wèi zhī yè dà zhì gāo yǎng lài qiáng qīn wèi guò qí cái zhě, wèi zhī sì háo zhī pǐ shū huò shì mén yǐ shì míng jué zhě, wèi zhī qīng cái guì yì jié dǎng hé yù xíng yǔ kǒu wéi zhě, wèi zhī yǐ wén huì yǒu zuǒ dào xié shù jiǎ tuō guǐ guài zhě, wèi zhī tōng líng shén rén bǔ zhān xiǎo shù kuáng shì huò fú zhě, wèi zhī zhī lái zhī miào, bān mǎ nòng shuò yī fū zhī yǒng zhě, wèi zhī shàng jiàng zhī yuán hé lí dào tīng ǒu sú ér yán zhě, wèi zhī yīng cái shuò rú.
干时率皆素餐俞容,掩德蔽贤,忌有功而危之,疾清白而排之,讳忠谠而陷之,恶特立而摈之,柔媚者受崇饰之佑,方稜者蒙讪弃之患。养豺狼而歼驎虞,殖枳棘而翦椒桂。於是傲兀不检丸转萍流者谓之弘伟大量;苛碎峭崄怀螫挟毒者,谓之公方正直;令色警慧有貌无心者,谓之机神朗彻;利口小辩希指巧言者,谓之标领清妍;猝突萍鸴骄矜轻侻者,谓之巍峨瑰杰;嗜酒好色阘茸无疑者,谓之率任不矫;求取不廉好夺无足者,谓之淹旷远节;蓬发亵服游集非类者,谓之通美泛爱;反经诡圣顺非而博者,谓之庄老之客;嘲弄嗤妍凌尚侮慢者,谓之萧豁雅韵;毁方投圆面从响应者,谓之绝伦之秀;凭倚权豪推货履径者,谓之知变炎奇;懒看文书望空下名者,谓之业大志高;仰赖强亲位过其才者,谓之四豪之匹;输货势门以市名爵者,谓之轻财贵义;结党合誉行与口违者,谓之以文会友;左道邪术假托鬼怪者,谓之通灵神人;卜占小数诳饰祸福者,谓之知来之妙,(般马)弄矟一夫之勇者,谓之上将之元;合离道听偶俗而言者,谓之英才硕儒。
ruò fú tǐ liàng xíng gāo, shén qīng liàng yuǎn, bù chǎn xiào yǐ qǔ yuè, bù qū yán yǐ fù xīn, hán shuāng lǚ xuě, yì bù gǒu hé, jù dào tuī fāng, yí rán bù qún, fēng suī jí ér zhī bù náo, shēn suī kùn ér cāo bù gǎi, jìn zé qiè cí zhèng lùn, gōng guò zhēn què, tuì zé duān chéng dù sī, zhī wú bù wéi zhě, wèi zhī mén yīn ái tú kǔ. sù xīng yè mèi, tuì shí zì gōng, yōu láo sǔn yì, bì lì wéi zhèng zhě, wèi zhī xiǎo qì sú lì. yú shì míng zhé sè sī ér yōu dùn, gāo jùn kuò náng ér yáng yú, shū jiàn zhě fèn fēi yǐ zé mù, zhí zhì zhě qū cóng ér cháo yǐn, zhī zhě bù kěn tǔ qí mì suàn, yǒng zhě bù wéi zhì qí guǒ yì, zhōng jiǎn lí tuì, jiān xiōng dé zhì, xié liú yì ér bù kě è yě, wěi tú pì ér bù kě dù yě. yǐ zhēn hū líng shàng tì xià, dào zéi duō yǒu, huàn zhě duó rén zhǔ zhī wēi, sān jiǔ sǐ yōng shù zhī shǒu. zhōng xián wàng shì, wèi zhī dǎng rén, qiú bǔ zhū chú, tiān xià jiē áo, wú zuì wú gū, bì mén yù huò. wēi yān qǐ yú xiāo qiáng, ér biāo fén biàn yú yǔ zhòu qiǎn xì fā yú fū cùn, ér bō tāo piào hū sì jí. jīn chéng tú yú shù kòu, tāng chí háng yú yī wěi, jìn ruì wàng chén ér bīng pàn, zhēng rén dǎo gē ér bēn běi, fēi fēng jiàn yú hù yī tà, zuǒ rèn lüè yú jìn shěng, hé shǔ shēng yú miào táng, zhēn yǒu xiù hū yù jiē, yún guān biàn wéi hú tù zhī sǒu, xiàng wèi huà wéi hǔ bào zhī qī, dōng xù yān jìn yú wěi huī, shēng mín huǒ jiāo lún yú yuān huǒ, xiōng jiā hài guó, dé zuì zhú bó, liáng shǐ wú bāo yán, jīn shí wú dé yīn. fū hé zāi? fū rén gù yě.
若夫体亮行高,神清量远,不谄笑以取悦,不曲言以负心,含霜履雪,义不苟合,据道推方,嶷然不群,风虽疾而枝不挠,身虽困而操不改,进则切辞正论,攻过箴阙,退则端诚杜私,知无不为者,谓之门音騃徒苦。夙兴夜寐,退食自公,忧劳损益,毕力为政者,谓之小器俗吏。於是明哲色斯而幽遁,高俊括囊而佯愚,疏贱者奋飞以择木,絷制者曲从而朝隐,知者不肯吐其秘算,勇者不为致其果毅,忠謇离退,奸凶得志,邪流溢而不可遏也,伪途辟而不可杜也。以臻乎凌上替下,盗贼多有,宦者夺人主之威,三九死庸竖之手。忠贤望士,谓之党人,囚捕诛锄,天下嗟嗷,无罪无辜,闭门遇祸。微烟起於萧墙,而飚焚遍於宇宙;浅隙发於肤寸,而波涛漂乎四极。金城屠於庶寇,汤池航於一苇,劲锐望尘而冰泮,征人倒戈而奔北,飞锋荐於户衣闼,左衽掠於禁省,禾黍生於庙堂,榛莠秀乎玉阶,云观变为狐兔之薮,象魏化为虎豹之蹊,东序烟烬於委灰,生民火焦沦於渊火,凶家害国,得罪竹帛,良史无褒言,金石无德音。夫何哉?夫人故也。